🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tan tầm trời đã ngã ánh vàng.



Thư Ý về cùng hướng nhà Nhĩ Tân.



Ra ngoài cổng cô chợt rêи ɾỉ, giọng pha chút nhẹ nhõm, "Nhờ Nguyệt San mà anh Thành vẫn sẽ tham gia vào cuối tuần, may ghê."



"Không thì bọn mình rớt chắc." Nhĩ Tân tiếp lời. Đoạn bảo, "Mà... cậu từng thấy bản phác thảo chân dung một bé gái trong sổ tay anh Thành rồi phải chứ?"



Thư Ý gật đầu, "Bọn mình thấy cùng một lúc mà."



"Bản phác thảo tuy chưa trọn vẹn, nhất là khuyết mất khuôn mặt. Bù vào đó nó trông rất giống Nguyệt San bây giờ, tôi từng cho rằng họ đã gặp nhau hồi nhỏ hoặc Nguyệt San trông giống bé gái đó đến tám phần, thế nên anh Thành luôn thiên vị cậu ấy, điều mà tưởng như con người anh ấy sẽ không đời nào làm." Nhĩ Tân chấp tay sau ót, ngẩn nhìn bầu trời xanh bị che phũ bởi tầng mây xám xịt, "Nhưng từ giây Thục Linh xuất hiện, suy nghĩ trong tôi liền thay đổi."

Thư Ý hỏi, "Cậu nghĩ gì?"



"A! thì ra đây mới là nguyên bản." Nhĩ Tân nghiêng mặt nhìn cô, nụ cười hời hợt chậm kéo lên, "Tôi đã nghĩ vậy đó."



Thư Ý vốn không thuộc kiểu người sâu sắc, thậm chí cô còn chẳng nhận thấy họ giống nhau cho đến khi nghe Nhĩ Tân nói.



"Ý cậu Nguyệt San là thế thân? Nhưng rõ ràng Nguyệt San quen biết Vĩ Thành trước."



Nhĩ Tân ngừng bước, giơ bàn tay xấu xa bẹo má cô nàng, "Cậu ngốc quá. Hãy thử tưởng tượng bức phác hoạ và so sánh giữa hai người họ, trước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3472032/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.