Trường Đại học tư thục Thành Phố.
Sau buổi tối đó, đã hơn một tuần trôi qua.
Thuở đầu hơi chật vật để vòi vỉnh Nguyên Khải mua bằng cấp cho mình, cơ mà nhờ vậy mới trót lọt đăng ký đợt thi tuyển của trường Đại học tư thục Nghệ Thuật Thành Phố - ngành Mỹ Thuật.
Tuy còn cần vượt qua kỳ thi năng khiếu, nhưng nó chẳng khó khăn tẹo nào, huống chi cô từng là đích nữ hào môn, học đủ cằm kỳ thi hoạ, thạo chút hội hoạ thôi cũng chẳng đáng nhắc.
Hôm nay vì bài thi nên có mặt ở đây.
Song tính từ cổng vào là sân bóng rổ và hồ bơi ngoài trời ngay sau hàng rào thép cao tám feet, có dựng mái vòm che nắng, mưa rộng rãi. Chạy dọc hai khu vực được ngăn cách bởi lối đi nối liền tới sảnh lớn, chính giữa đặt đài phun nước cỡ vừa, chung quanh bán kính mười mét trở ngược là hàng cây xanh thăm thẳm trẩy dài xuyên suốt, phía dưới trồng om xòm thảm cỏ tươi tốt, tựa một trang viên trong căn biệt thự khổng lồ.
Nếu đem so sánh nơi này với cô nhi viện của Nguyên Khải, đoán phỏng nó bự gấp ba lần không chừng.
Hiềm nổi nảy giờ mấy người lạ hoắc cứ dán mắt săm soi cô mãi, làm Thục Linh quên bén vụ thưởng cảnh.
Loại cảm giác bị dõi theo từng bước chân đến năm mười bốn tuổi cô dường như vượt qua rất trơn tru, bởi khi ấy xuất thân lẫn hậu thuẫn đều lớn mạnh che trời, tiếp thêm bao dũng khí đối mặt.
Ngặt một điều, vì sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3472027/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.