Theo động tác ngồi dậy của Khâu Sam, Hình Bác Ân ngồi thẳng lưng, cúi đầu che dấu thẹn thùng trên mặt. 
Trước hết ngó qua đồng hồ một cái, phát hiện mình tỉnh sớm hơn dự tính gần 30', Khâu Sam lại thầm khinh bỉ Lê Hàn một lần nữa. 
"Đến nhìn em?" Khâu Sam cúi người tới gần hỏi. 
"Ừ." Hình Bác Ân cúi đầu lên tiếng. 
Khâu Sam ngậm cười: "Vậy sao không nhìn em?" 
Hình Bác Ân điều chỉnh lại trạng thái bình tĩnh, ngẩng đầu hỏi: "Mấy ngày nay cảm giác thế nào?" 
"Dường như lại khôi phục một chút." Khâu Sam buông con thỏ trong tay ra, vuốt tay Hình Bác Ân nói, "Không còn chết lặng như ban đầu." 
"Thật sao? Vậy em có cảm giác được độ ấm của tôi không?" 
"Không cảm giác được, nhưng em biết, tay chị rất ấm áp." 
Bụng ngón tay Khâu Sam luôn như vô ý lại cố ý vuốt ve từng khớp xương trên mu bàn tay nàng, Hình Bác Ân mơ hồ cảm giác như Khâu Sam đang đùa giỡn lưu manh với mình. Nhưng trông Khâu Sam có vẻ rất chuyên tâm, dường như đang rất nghiêm túc học tập nhận biết cảm giác, Hình Bác Ân đè nghi vấn trong lòng xuống, tuỳ ý Khâu Sam xoa tay. 
"Đây là lần đầu tiên em ngủ từ sau khi bị nhiễm à?" 
"Dạ." 
"Ngủ bao lâu nhớ không? Có nằm mơ hay giật mình dậy giữa chừng không?" 
"Buổi chiều bắt đầu ngủ, ngủ bao lâu không nhớ, không có nằm mơ, cũng không tỉnh giữa chừng." 
Hình Bác Ân gật đầu, đôi mày vì suy tư mà nhíu lại, nói: "Ngày mai, là hôm nay chứ, xong buổi thử nghiệm phải mở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/1360956/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.