Lúc Lê Hàn quay lại, Khâu Sam vẫn còn đang ngẩn người. 
Nghe tiếng bước chân, Khâu Sam cũng không nhúc nhích, chỉ giương mắt ngó qua, trong mắt không mang theo bất kì cảm xúc nào. 
Lê Hàn đi tới nhìn thấy cảnh Khâu Sam nằm úp sấp trên giường một cách êm đẹp, bình giữ nhiệt trên mặt đất rõ ràng không bị động đến, khi tầm nhìn quay trở lại Khâu Sam thì cảm xúc không chỉ là chấn kinh nữa. 
"Cô không ăn?" 
Sự thật trước mắt khiến ông ta không thể không thừa nhận, sự tình lệch xa khỏi quỹ đạo mà ông dự đoán, nhưng ông biết rõ mà vẫn cố chấp không tin đặt câu hỏi. 
Khâu Sam nói: "Không ăn, cũng không chết." 
"Haiz, cô kiên trì như vậy làm gì?" Lê Hàn thở dài, lấy bình giữ nhiệt đi, bởi vì mùi tanh mà cau mày, nhanh chóng đậy nắp lại, nói: "Kết quả cuối cùng cũng như nhau. Cô đã biết cô muốn gì, trong lòng cô đã chôn xuống một hạt mầm, sớm muộn gì cũng có ngày cô không kiểm soát được nữa." 
"Cho nên nói, " Lê Hàn kéo lấy cái ghế, ngồi ngoài phòng cách ly nhìn Khâu Sam, "Thay vì tự tay đào lấy não của người khác trong tương lai, không bằng cô hợp tác với tôi, tôi sẽ dựa trên tình trạng cơ thể cô mà cung cấp đồ ăn, cô không cần làm gì cả, việc này với cô chỉ có lợi mà không hại." 
Khâu Sam hỏi: "Ông muốn cái gì? Mượn tôi để nổi danh, để tổ chức chú ý đến ông, cho ông một vị trí cao cấp?" 
Lê Hàn cười nói: "Tôi đã nhìn ra bộ mặt thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/1360955/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.