Tầng hầm bốn, nơi từng là bí mật chỉ có vài người biết thì nay đã không còn là bí mật trong viện nghiên cứu nữa. 
Lối vào tầng hầm bốn không chỉ có một đường, lần đầu tiên Hình Bác Ân tới nơi này là theo tầng hầm hai đến tầng hầm bốn, đây cũng không phải là lối đi duy nhất, hiện giờ Hình Bác Ân đi từ ký túc xá đến tầng hầm bốn là theo một lối khác. Trừ hai đường này ra còn có một đường khác để xe chạy vào, những lô đối tượng nghiên cứu mới mẻ mỗi ngày cũng từ chỗ đó mà đưa tới. 
Đây là lần thứ tư trong buổi chiều Hình Bác Ân đi qua lối vào, sau khi đến gần, nàng sẽ thuận tiện quay đầu ngó một cái. Chờ sau khi đi qua, nàng lại cúi đầu giống như trước, cứ như nếu làm vậy thì người khác sẽ không nhìn ra sự mong chờ đang sắp phá tan lồng ngực của nàng ấy. Nàng vì hành vi giấu đầu hở đuôi của bản thân mà cảm thấy xấu hổ, cúi đầu không dám tiếp xúc ánh mắt với người khác. Nàng cảm giác hiện tại dù là bất kì ai nhìn vào mặt nàng cũng đều có thể nhìn thấu tâm tư nàng. 
Trở lại trước cửa phòng thí nghiệm, Hình Bác Ân điều chỉnh tốt cảm xúc xong đang chuẩn bị đi vào thì Hướng Trạc vội vã chạy đến trước mặt nàng, trên mặt mang theo nụ cười lấy lòng nói: "Hình sư tỷ, giúp em gọi Trần Điềm Viên một tiếng nha." 
"Được, chờ chút." Hình Bác Ân nhanh chóng trả lời, "Cạch" tiến vào phòng thí nghiệm. 
Tuy rằng nàng không thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/1360935/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.