"Sư tỷ, trông chị có vẻ không vui?" Trần Điềm Viên nhỏ giọng hỏi.
"Hả? Không có, chị đang nghĩ một việc." Hình Bác Ân cười nói.
Trần Điềm Viên có chút đăm chiêu gật đầu, cắn một miếng bánh khoai tây, làm bộ lơ đãng nhắc tới: "Bộ dáng bạn gái của Lý sư huynh thật là kỳ quái."
Hình Bác Ân nói: "Có hả? Chị cảm thấy cô ấy rất có cá tính."
Trần Điềm Viên vừa chép miệng vừa lắc đầu: "Em nhớ hình như Lý sư huynh cao 1m84, cô bạn gái kia của sư huynh so ra còn cao hơn sư huynh một đốt ngón tay! Nhìn thật khủng khiếp."
Hình Bác Ân khuấy một chén chè đậu xanh thập cẩm, trêu ghẹo: "Mỗi ngày nhìn xác sống em không thấy khủng khiếp, mà giờ lại bị một người doạ, nếu vị hôn thê của Lý sư huynh mà nghe được lời em nói, không chừng người ta sẽ xách cổ em lên đó."
"Cái gì mà vị hôn thê chứ, đúng là kiểu cách khác người, giờ này ai chả đi thẳng ra uỷ ban nhân dân, chỉ mỗi việc kết hôn thôi mà làm thành rườm ra phức tạp như vầy. Kéo đến bây giờ thì uỷ ban nhân dân gì cũng dẹp rồi, em chống mắt lên xem còn ai đóng dấu giấy kết hôn cho bọn họ."
"Không có giấy đăng ký kết hôn cũng có thể là vợ chồng mà, hồi trước ở nước ngoài có rất nhiều người không đăng ký kết hôn. Tình cảm mới là thứ quan trọng nhất."
Trần Điềm Viên: "Cái chị nói chính là thời điểm trước khi hôn nhân đồng tính ở nước ngoài được công nhận, chị không theo dõi tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/1360934/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.