Khâu Sam tính toán mình đi đã nửa giờ, cũng được tầm 600m. 
Đây là một tiến bộ, ở trong tình huống không nguy hiểm, tốc độ di chuyển của cô cũng có chút tăng lên, đây đều là công của Hình Bác Ân. Cô có thể nói chuyện, đây cũng là công của Hình Bác Ân. 
Khâu Sam nhìn lại phía sau, đã sớm nhìn không thấy xe và người. Cô quay đầu, vòng qua hai chiếc xe đáng thương vỡ thành mảnh vụn, đèn pin lia qua cửa kính, xuyên qua lớp mặt nạ kiếm sĩ, Khâu Sam mơ hồ thấy được người ngồi bên trong mà hẳn là giờ đã không còn là người. 
Khâu Sam giơ đèn pin chiếu đến phía trước, có thể thấy, nơi xa nhất quan sát được là một chiếc vận tải của công ty chuyển phát nhanh, cực kì to lớn và dễ thấy. 
Tiếp tục đi về phía trước. 
Đi được vài phút, đột nhiên, từ một nơi tản ra đầy mùi vị chết chóc như thế này lại phát ra vài âm thanh soàn soạt kì quái từ một chiếc xe nào đó, sau đó là một giọng ca vang lên. 
"Bà xã bà xã anh yêu em, A Di Đà Phật phù hộ em, cầu cho em sức khoẻ dồi dào, đã khoẻ mạnh lại thêm xinh đẹp..." 
Chuông điện thoại di động? Khâu Sam kinh ngạc ngẩng đầu nhìn quanh tìm kiếm nơi âm thanh phát ra. 
Tiếng sàn sạt xung quanh lập tức lớn hơn, những xác sống quanh đây như dần tỉnh khỏi cơn ngủ đông, thong thả hoạt động, chuẩn bị cho trận giết chóc đầu xuân. 
Men theo tiếng chuông, Khâu Sam dùng tốc độ nhanh nhất để di chuyển, trong lòng thầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/1360915/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.