🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mãn Bảo cầm bát vét sạch hạt cơm cuối cùng, xoa bụng nhỏ của mình nói: "Mẫu thân, con no rồi."

Tiền thị ăn gì cũng chậm, giơ tay xoa cái bụng đột nhiên nhô ra của bé, cười nói: "Đi chơi đi."

Mãn Bảo lúc này mới rảnh quan tâm tới khoản tiền của bọn họ, "Mẹ, tiền chúng con bán cỏ tích tuyết và củ mài đâu ạ?"

Tiền thị nói: "Đại ca con cầm đi mua bông và vải dệt cho con rồi."

Mãn Bảo ngẩn ngơ.

Đám Chu ngũ lang ngẩng đầu lên, hắn cắn chiếc đũa, rưng rưng nước mắt nhìn Mãn Bảo, hy vọng bé có thể cố gắng lý luận với mẫu thân vì lợi ích của bọn họ.

Nhưng chuyện này là không có khả năng, Mãn Bảo còn chưa chải chuốt được rõ ràng quan hệ trong đó, gãi gãi đầu hỏi, "Vì sao lại phải mua bông và vải dệt cho con ạ?"

"Quần áo con ngắn, lại vào trường học, giờ cũng sắp vào đông rồi, kiểu gì cũng phải làm một bộ quần áo mới. Nếu không phải không đủ tiền, ta còn muốn làm thêm một bộ nữa cho con mặc thay đổi đấy."

Nhưng Mãn Bảo cũng không ngốc, bé đếm ngón tay tính tiền kiếm được từ củ mài và cỏ tích tuyết, nói: "Có tận 1200 văn mà, đều tiêu hết rồi ạ?"

"Không, nhưng phần của các con thì tiêu hết rồi." Đương nhiên Tiền thị sẽ không lừa gạt con trẻ trong chuyện giá cả này, chẳng may sau này con nó ngu đi thì làm sao bây giờ?

Cho nên bà nói: "1200 văn cũng không phải là của các con tất, sau khi nộp vào quỹ chung không phải còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/928717/chuong-80.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.