🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai người cùng nhau nhìn về phía Bạch nhị lang đang vùi đầu ăn bánh ngọt bên cạnh.



Bạch nhị lang cũng chẳng thèm ngẩng đầu, "Nếu các ngươi yên tâm để cho ta vẽ, vậy ta sẽ vẽ."



Hai người lập tức quay đầu lại, "Thôi, chúng ta vẫn nên tự nghĩ cách khác đi."



Hai đứa trẻ đều rất yêu sách, cũng không thể xé mấy tờ này ra được chứ? Cũng không thể đưa cả quyển sách cho thợ mộc, chẳng may ông ấy làm hỏng thì tính sao đây?



Hơn nữa trong tiềm thức, Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đều cảm thấy quyển sách nông nghiệp này rất quan trọng, không thể dễ dàng để cho người khác đọc.



Bạch Thiện Bảo buồn rầu gãi mặt, bây giờ học vẽ tranh còn kịp không?



Đương nhiên là không rồi.



Lúc Trịnh thị mang bánh ngọt đến cho bọn họ, liền thấy ba đứa trẻ đang ngồi quanh bàn học, hai đứa đang ủ rũ vẽ tranh, một đứa đang ủ rũ làm bài tập.



Mỗi lần Bạch nhị lang chán nản không muốn làm bài tập nữa sẽ ngẩng đầu lên nhìn hai người đang cau mày vẽ tranh bên cạnh, nhìn xong lại kìm nén ngồi xuống làm bài tiếp.



Dù thế nào thì hai người bên cạnh này cũng xui xẻo hơn cậu, không phải sao?



Cậu là đứa trẻ có thể làm bài tập đó, còn bọn họ còn chưa được làm bài tập, chỉ có thể vẽ tranh trước.



Trịnh thị nhìn thoáng qua, thấy bọn họ vẽ đến đen sì, bèn không nhịn được nói: "Cái này không thể vẽ như vậy."



Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-nu-nha-nong/2226964/chuong-353.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.