Triệu Thế Tông vội vàng chạy về Sở Châu, rồi lại không thể trở về Sở Châu.
Hắn đi nơi khác.
Lúc hắn về Sở Châu, lần thứ hai bị người ngăn cản ở nửa đường, lúc này gặp phải đám người Chuyển vận sứ Lâm Bạch đến từ Dương Châu. Chuyển vận sứ tuy chỉ là quan từ tứ phẩm, cũng đã chức quan cao nhất địa phương rồi, cả Đại Tống chỉ có chừng hai mươi người, ở chỗ quan gia cũng có thể được xếp danh hào.
Hắn ra đường, tình cảnh cũng không nhỏ.
Hoài Nam đông lộ vị trí địa lý vô cùng quan trọng, nhậm chức Chuyển vận sứ ở Hoài Nam đông lộ đương nhiên cũng không phải người thường.
Lâm Bạch năm đó lúc thi khoa cử, quan chủ khảo là Đỗ Dự, tuy Thái tổ kiêng kị giám khảo và học sinh thân thiết quá phận, trăm năm nay, giữa các quan chủ khảo và học sinh mơ hồ còn có chút liên quan.
Triệu Tông cũng không quá kiêng kị liên quan như thế, sử dụng thích đáng, trái lại có thể khiến quan hệ trong triều càng vững chắc, hắn cho rằng rất nhiều hành vi của Thái tổ quá mức tuyệt đối. Lâm Bạch năm đó nhậm chức Chuyển vận sứ Hoài Nam đông lộ, cũng là do Đỗ Dự đề nghị, Triệu Tông thấy lý lịch của hắn đẹp, lại gọi vào cung nói chuyện mất lần, mới chọn hắn.
Ai cũng có ưu khuyết điểm, khuyết điểm của Lâm Bạch chính là quá mức cổ hủ, chính trực. Hắn cho rằng giữa quan viên, phải có phân chia trên dưới, thượng cấp thì phải duy trì tư thái, hạ cấp càng phải tôn trọng thượng cấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ninh-dien/954162/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.