Người vừa lên tiếng là Tấn, hắn và Việt đã xuất hiện đúng lúc và giải nguy cho Dương trong lúc tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. Việt nhìn về phía xác Phan Cân đang nằm dưới đất rồi lên tiếng cảnh báo:
- Cẩn thận đấy Kim Hổ...! Nó chưa chết đâu...!
- Anh nhầm rồi...! Nó vốn dĩ đã chết...! Chỉ là nó chưa cam lòng cho cái chết của mình mà thôi...!
Các cơ tế bào giữa hai phần xác của Phan Cân bỗng nhiên nối lại với nhau rồi gắn liền lại như chưa có chuyện gì xảy ra, gã đứng thẳng dậy rồi khẽ nhếch mép nhìn về phía đám người họ:
- Lại là một đám ruồi bu khác...!
- Câm mồm...!
Cơ thể của Phan Cân bỗng nhiên bị đẩy ngược về phía sau rồi dính chặt vào tường, lúc này gã mới nhận ra trên hai bả vai mình đang bị ghim chặt bởi những chiếc đinh bạc. Cân cố gắng vùng vậy, nhưng đột nhiên đầu hắn ngửa về phía sau. Một chiếc đinh bạc đã găm thẳng vào giữa trán hắn từ lúc nào.
Tấn định phi tiếp đinh bạc vào Phan Cân nhưng hắn lại ngừng lại vì cho rằng như thế là đủ, dùng tiếp có lẽ cũng không cần thiết cho lắm. Lúc này Việt mới chậm rãi bước tới rồi dán một đạo phù vàng lên người Phan Cân.
- Không ngờ mọi việc lại đơn giản đến vậy...!
Tấn thở phào nhẹ nhõm rồi khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười ấy bỗng nhiên méo xệch đi ngay lập tức. Cơ thể Việt bị bắn văng mạnh về phía sau rồi ngã dúi dụi xuống nền gạch, đạo phù vàng bốc cháy dữ dội hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ma-trong-sinh-ky/4612600/quyen-3-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.