Cánh cửa phòng hậu cần từ từ mở ra, Tấn và Việt khá bất ngờ trước những thứ ở bên trong, những thứ mà dù họ có ở kiếp trước cũng chưa bao giờ được nhìn thấy:
- Voi chín ngà...? Ngựa chín hồng mao...? Chúng có thật sao...?
Tấn buột miệng lên tiếng khi nhìn thấy những tiêu bản của các loài thú chỉ có trong sách vở, Việt thì chăm chú nhìn về những mảnh đá có viền khắc hình thù kì lạ, ở những thứ đó mang lại cho anh ta những kí ức đã qua...
- Đừng có đụng chạm linh tinh trong khi tôi chuẩn bị hậu cần cho mấy người đấy...! Ở đây toàn vật vô giá thôi... hỏng hóc gì có bán cả nhà các người đi cũng không đủ tiền đền đâu...!
Mr núi lên tiếng cảnh báo, hai người họ hiểu ý nên gật đầu xác nhận. Lúc này Tấn mới nhìn về phía Việt rồi ngập ngừng lên tiếng hỏi:
- Có điều này tôi vẫn hơi băn khoăn...!
- Có gì thắc mắc thì cậu cứ hỏi đi...! ( Việt điềm đạm đáp lại)
- Tại sao anh lại nhớ rõ kiếp trước của mình đến vậy...?
Việt quay đầu lại nhìn Tấn, anh ta khẽ thở dài một hơi rồi lên tiếng trả lời:
- Có thể tôi nói điều này sẽ hơi khó tin...! Nhưng vốn dĩ tôi chưa bao giờ chết...!
- Ý anh là sao...? ( Tấn mở to đôi mắt như không thể tin những gì Việt vừa nói)
- Trường Sinh Bất Tử....! À mà không phải nói đúng hơn là lời nguyền bất tử...! Đó là cái giá mà tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ma-trong-sinh-ky/1877206/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.