Mấy ngày gần đây Kiều Nhất Minh đều sống trong trạng thái căng thẳng, lý do đầu tiên là vì y biết bất cứ lúc nào y cũng có khả năng chạm mặt Thương Thịnh, lý do thứ hai là công việc còn treo trên đầu thực sự rất khó giải quyết!
Ông già kia, đã bỏ bom bọn y rất nhiều lần, mỗi một lần đều có một cô gái xinh đẹp khác đến đây tùy tiện nói hai câu là được, cao thấp mập ốm đều có, Kiều Nhất Minh nghi ngờ lão già này không sợ nhiễm bệnh à?
Cô gái hôm nay đến lại bắt đầu giương nanh múa vuốt, còn chưa nói được vài câu đã bắt đầu biểu hiện bọn họ vô cùng tôn quý, nhìn người đều bằng nửa con mắt, trong ánh mắt tràn ngập thế tục.
Một chiếc điện thoại chuyển được tới, Cao quản lý có vẻ rất kích động.
Thì ra là ông già kia mời họ đến nhà...... Tình cảm thật tốt nhỉ, nói không chừng công việc trên tay còn có thể khởi sắc đó.
Sau khi thu thập xong xuôi, bọn họ lái xe tới biệt thự của phú thương, bên ngoài một mảnh màu xanh biếc, gió mát ngoài cửa sổ xe thổi vào một chút, làm người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Bất tri bất giác đã tới trước cửa biệt thự, mười mấy bảo tiêu xếp hàng ngay ngắn ở cửa, mặt mũi cứng đờ như tượng sáp. Lúc bọn họ đi vào cửa lớn thì đồng thời khom lưng hành lễ, sau đó lại làm khuôn mặt không vô biểu tình đứng đó.
Căn phòng trống vắng tràn ngập tiếng rên rỉ, y tin dù ngồi chỗ nào trong cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hon-chi-vi-thuong-ta/2873/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.