Mẹ Kiều đã chuẩn bị một bàn đồ ăn phong phú, đang lúc cả nhà chuẩn bị ngồi xuống ăn cơm, Kiều Nhất Minh nhận được một bưu kiện.
“Nhất Minh, ngay tại lúc em nhận được lá thư này, anh tin em đã trở thành người hạnh phúc nhất trên thế giới, đây chính là kết quả mà anh muốn nhìn thấy, hạnh phúc của em cũng là hạnh phúc của anh. Nhất Minh à anh phải đi, trong tương lai anh hy vọng em cùng Thương Thịnh sẽ sống tốt, cho dù con đường phía trước có như thế nào, em cùng hắn cũng phải dũng cảm mà tiến tới. Nhất Minh, hẹn gặp lại. Một lòng thương nhớ gửi đến em.”
Xem xong bức thư này, Kiều Nhất Minh rấtbvui vẻ, không biết đời trước hắn đã làm được chuyện gì tốt, đời này mới gặp được phần phúc này.
Thương Thịnh đến bên cạnh y, hắn cũng không nói gì, nhìn biểu cảm của Kiều Nhất Minh đại khái cũng đoán được là ai gửi thư rồi. Hắn mỉm cười nhẹ nhàng ôm Kiều Nhất Minh vào lòng.
Sau bữa cơm chiều.
Hai người chào tạm biệt cha mẹ rồi rời đi, đêm nay dù gì cũng là đêm tân hôn, tục ngữ cũng nói “Xuân tiêu nhất khắc tựa thiên kim” mà.
Kiều Nhất Minh ngồi trên ghế phó lái, cảnh đêm luôn phá lệ đẹp đẽ như vậy, ánh đèn vàng chiếu lên mặt Kiều Nhất Minh, đêm nay y có vẻ đẹp đến động lòng, Thương Thịnh ngắm nhìn y, tay bất giác siết chặt, hầu kết cũng không ngừng lên xuống. Đạp mạnh chân ga, hắn muốn về nhà nhanh một chút.
Rượu vang đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hon-chi-vi-thuong-ta/2261013/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.