A Diệp thu xếp cho cô và Toa Toa cư trú tại một vùng nông thôn nhỏ ở Bồ Đào Nha, sau khi đã cùng nhau trải qua giông tố bão bùng, cũng đến lúc nghỉ ngơi an nhàn.
Toa Toa hiện tại đang là giáo viên tại ngôi làng này, tuy đi lại bất tiện, nhưng vẫn có thể dạy học, hơn nữa bọn nhỏ cũng rất thích cô. A Diệp vẫn như vậy, luôn ở bên cạnh chăm sóc cho cô, thỉnh thoảng cũng sẽ đưa ra một vài ám chỉ ngẫu nhiên, mặc dù Toa Toa không trực tiếp đáp trả, nhưng A Diệp cũng không vội vàng, cô tin một ngày nào đó Toa Toa sẽ đáp lại cô.
Hai người rời quê hương cũng đã được một năm tròn, bí mật kia A Diệp vẫn chưa nói cho Toa Toa biết, cô không biết phải mở miệng thế nào, cũng không biết phải làm sao mới không tổn thương đến Toa Toa.
Cho đến một hôm, vào một buổi chiều nắng vàng, sau khi tan học bọn nhỏ đều vui vẻ ra về, chỉ còn lại một mình Toa Toa ngồi ngây ngốc nhìn vào khoảng không, dáng vẻ đượm buồn đầy mất mát. Lúc A Diệp đến đón, vô tình nhìn thấy vẻ mặt đó của cô mà sợ hãi, A Diệp lo lắng hỏi: "Sao vậy? Xảy ra chuyện gì ư?"
Toa Toa không nói lời nào, chỉ lắc đầu.
Ban đêm Toa Toa ngủ không ngon, A Diệp đã sớm cảm thấy được, một giấc mộng đáng sợ làm cô bừng tỉnh, sau đó lại oà khóc giữa đêm.
Trong lúc nhất thời A Diệp luống cuống tay chân, cô không biết rốt cuộc đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hon-chi-vi-thuong-ta/2261010/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.