Edit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Cửa động dọa người trong phòng nhảy lên.
“Ai?” Thủ hạ Bạch Ngọc Sơn liền xông ra ngoài, đem người nọ vây ở giữa, “Thật to gan…”
Lúc này, từ trên mặt đất một người chậm rì rì bò lên, một thân y phục đủ mọi màu sắc thật là đáng chú ý, chỉ thấy hắn hết sức bất mãn phủi bụi bặm ở trên y phục, sau đó lại sửa sang tóc một chút, vẻ mặt tức giận: “Các ngươi muốn la ó cái gì? Muốn lên thì lên nhanh đi, không thì biến đi, nét mực này, thật là…” Nữ nhân này lạc thanh lạc khí không lí do làm cho hắn ở trong bụi hoa nổi lên một tầng da gà.
Tất cả mọi người đều không hiểu ra sao.
“Không biết bổn đại gia tối hôm qua mệt đến sắp chết sao? Ngủ một giấc cũng không được thanh nhàn…” Tối hôm qua phong lưu khoái hoạt, nam nhân y phục rực rỡ nói, mắt phượng hẹp dài quét mọi người một chút, sau đó rơi vào trên mặt Nhạc Du Du, trong miệng tấm tắc hai tiếng, sau đó lại lắc đầu: “Sắc chỉ có thế này thôi sao? Còn học người khác làm nũng? A… Chịu không nổi…” Nói xong lấy tay vuốt phẳng cánh tay của mình một chút, lại hướng về phía Bạch Ngọc Sơn lắc đầu, “Thật không có mắt nhìn, nữ nhân này, cho không cũng không thèm…”
Nhạc Du Du lúc này rất tức giận, nàng chọc phải người nào sao? Chính mình tuy rằng không phải tiểu thư khuê các, nhưng cũng có thể coi là con gái rượu đi? Thế mà từ lúc đến nơi này, cái gì gọi là lực hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571624/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.