Edit: gau5555
Beta: Wicca
Nhạc Du Du giương mắt đánh giá bốn phía một chút, sợ rằng không thể trông cậy được vào ai gặp phải chuyện bất bình, bởi vì nơi này căn bản là miếu hoang, dựa theo lệ cũ, miếu đổ nát không phải giống như đều xây ở nơi hoang giao dã ngoại sao? Nếu không thì cũng không thể trở thành miếu đổ nát. Nơi hoang giao dã ngoại này sở dĩ sẽ trở thành địa điểm vì rất nhiều người vi phạm pháp lệnh đều chọn nơi này, còn không phải là bởi vì ở đây người rất hiếm sao?
Nhạc Du Du vừa liếc nhìn vẻ mặt kẻ trộm hướng chính mình cười vươn móng vuốt ra, không khỏi hối hận a, ban đầu ở “Thực là trời”, thế nào không dùng băng ghế đập cho hắn vỡ đầu đi?
Xem ra, trông cậy vào người khác tới cứu mình là không thể nào, chỉ có thể dựa vào mình, thế là, dùng sức ứ mấy tiếng.
“Ngươi muốn nói gì?” Bạch ngọc Sơn nhìn bộ dáng của Nhạc Du Du, tựa hồ hiểu ý của nàng.
Nhạc Du Du vội vàng dùng sức gật gật đầu, nháy mắt một cái rất là kỳ vọng theo dõi hắn.
Bạch ngọc Sơn hiển nhiên là cảm thấy Nhạc Du Du đã là cái thớt gỗ thượng thịt, căn bản là chạy không được, liền cười cười: “Có thể, bổn đại gia liền cho ngươi cơ hội cuối cùng nói chuyện …”
Nhạc Du Du trong lòng sinh khí, thế nhưng, lại không thể phát ra được.
Rốt cuộc, Hắn đến chỗ nang cầm miếng khăn rách không biết được làm bằng gì bên trong miệng Nhạc Du Du đi xuống.
“Khụ khụ…” Nhạc Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-soa-tuong-cong/1571623/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.