Dương Tử Nghiên trán cảm thấy hơi đau một chút, nàng ngẩng đầu ngước lên nhìn. Trước mặt là một nam nhân trẻ, gương mặt khôi ngô tuấn tú, có chút mê hoặc người nhìn. Trên người mặc một chiếc áo màu xanh lục, dáng vẻ thư sinh nho nhã. 
Nếu so với Triệu Lăng Phong, hắn ta cũng không kém cạnh là bao nhiêu, nét đẹp của hắn rất nhẹ nhàng, không phải kiểu sắc bén như Triệu Lăng Phong. 
" Đại ca, cầu xin huynh giúp ta với! Có người đang đuổi theo ta, bọn chúng còn muốn giết người!" Nàng lập tức ôm lấy chân nam nhân kia, một bộ tội nghiệp đáng thương cầu xin. 
" Xú nữ nhân, ngươi từ đâu xuất hiện vậy? Mau bỏ công tử của ta ra ngay, nếu không đừng trách ta không nương tay!" Bên cạnh nam nhân có một người đi cùng, hắn ta khinh thường lôi nàng dậy nói một tràng. 
" Vị đại ca này, huynh không thể thấy chết mà không cứu như vậy! Làm ơn cứu chúng ta đi mà, cầu xin hai người!" Nàng vẫn không bỏ cuộc, nức nở cầu xin hắn. 
" Nha đầu này, ngươi cút ra cho ta!" Tên hộ vệ nhanh chóng mạnh tay hất văng nàng ra. 
" Ah!" Dương Tử Nghiên đau đớn nằm lăn trên đất, cả người nàng đã bám đầy bùn đất. 
" Tiểu thư, người có sao không? Để muội đỡ người lên!" Tiểu Yên vội vàng chạy đến, nàng cẩn thận đỡ Dương Tử Nghiên đứng dậy. 
" Này, huynh không giúp thì thôi, làm sao lại ra tay nặng với tiểu thư nhà ta như vậy?" Tiểu Yên bất bình thay chủ nhân của mình, nàng trừng mắt nhìn tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-cho-hoi-ngai-co-muon-cuoi-ta-khong/1787603/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.