Hôm nay là ngày Tô Diêu phải xuất phát đến Tiêu Am Tự, bà ta lúc này đang ở trong phòng thu dọn đồ đạc. Thật lòng thì bà ta nào muốn rời khỏi đây, nếu như không phải do lão phu nhân ép buộc, thì bà ta đâu phải khổ sở thế này.
" Mẫu thân, người thật sự phải đi hay sao? Nếu người đi rồi, ai sẽ giúp con xử lý tiện nhân Dương Tử Nghiên kia đây!" Dương Tử Ngọc từ bên ngoài khóc lóc đi vào, cũng không biết nàng ta là lo cho Tô Diêu, hay là lo cho chính bản thân mình đây.
" Tử Ngọc, đây chỉ là kế sách tạm thời mà thôi! Chờ cho tổ mẫu của con hết giận, thì bà ấy sẽ cho ta trở về!" Bà ta trấn an nữ nhi nói.
" Tất cả đều là do tiện nhân Dương Tử Ngọc kia mà ra! Con nhất định sẽ không tha cho ả, phải khiến ả chết không toàn thây!" Nàng ta căm hờn nghiến răng đáp.
" Con ở lại phải cẩn thận, ta thấy con tiện nhân đó dạo này rất khác, nó có lẽ đang toan tính gì đó! Dù có thể nào đi nữa, cũng không được để nó tác oai tác quái, con nhớ phải thân thiết với tổ mẫu và phụ thân con nhiều hơn một chút, đừng để nó có cơ hội lôi kéo bọn họ!" Tô Diêu cẩn thận dặn dò Dương Tử Nghiên.
" Mẫu thân, con biết rồi! Đường đến Tiêu Am Tự xa xôi, ngươi nhất định phải cẩn thận!"
" Ừm, ta sẽ giữ gìn sức khỏe!"
Đã đến giờ lên đường, hai mẫu nữ dù không nỡ cũng phải đành chia tay nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-vuong-gia-cho-hoi-ngai-co-muon-cuoi-ta-khong/1787601/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.