4h sáng, Phó Diên Thăng ngồi xe đặt trước đến địa phận Hồng Bân, dặn lái xe dừng lại cách điểm định vị chừng 2km, sau đó bấm máy gọi Tiêu Kiềm: "Anh đến đâu rồi?"
"Sắp rồi, khoảng 10 phút nữa thôi." Tiêu Kiềm nói.
"Để tôi gửi định vị cho, anh tới thẳng đây chúng ta tụ họp đã."
Dập máy xong, Phó Diên Thăng ngồi trong xe xem bản đồ rồi đối chiếu với bên ngoài, nhìn ra xung quanh đều là làng mạc và các hộ nông gia, nhưng đi hết khu vực này là đến đằng sau xưởng nhựa và xưởng nhuộm.
Phó Diên Thăng nhớ rõ, theo định vị thì bọn bắt cóc không dùng cửa sau mà đi vào từ đường Đồng Binh ở mặt trước, toàn bộ phía đó không nhà cửa công trình gì che chắn, đêm hôm mà có xe chạy qua thì đảm bảo người quanh nhà máy sẽ đều thấy được.
Để đề phòng trường hợp mấy kẻ bắt cóc vẫn đang lang vảng canh ngoài nhà máy, đột nhập từ phía sau vừa an toàn hơn, vừa giảm bớt nguy cơ đánh rắn động cỏ.
Tiêu Kiềm không mất bao lâu đã đến nơi, hai người hội họp dưới một bóng đèn đường, Phó Diên Thăng thấy đối phương chỉ dẫn theo đúng một con chó đặc vụ.
Phó Diên Thăng sửng sốt: "Chỉ có mình anh?"
Tiêu Kiềm chỉ vào chó đặc vụ bên cạnh: "Thế đây là gì?"
Phó Diên Thăng: "Sao không mang theo mấy người nữa?"
Tiêu Kiềm: "Cmn vụ này là tôi theo chui đấy ông tướng, mượn được con chó đã tốt lắm rồi, cậu còn mong cảnh sát hình sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-quyet-dau/3095981/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.