*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thích Tự gửi trước tiền dịch vụ một tháng đến tài khoản của Trác Thạch, nhưng sợ bị hỏi nên lần này không nhờ Hứa Kính chuyển hộ nữa, dù sao thì việc bỏ tiền ra thuê người nói chuyện cùng... cũng quá là kì cục.
Lúc kí tên lên bản hợp đồng điện tử, chính Thích Tự còn hoảng hốt về quyết định của mình mất mấy giấy, nhưng 5,000 đối với hắn không quá lớn, thích thì có thể tiêu, cho nên hắn mới không bận tâm mấy.
Từ khi hợp đồng có hiệu lực, hắn với Số Phức chính thức xác lập quan hệ người mua kẻ bán, vì vậy mỗi lần muốn tìm đối phương để hỏi chuyện vặt cũng mạnh dạn hơn trước bao nhiêu.
Trong mấy ngày nghỉ cuối cùng, hắn vẫn đi theo quản lí bộ phận Sales quốc tế đến khảo sát công việc thường ngày của các nhân viên trung cấp ở MeiWei. Quản lí kia là một người Ấn Độ chừng hơn bốn mươi tuổi, được Thích Nguyên Thành giao cho nhiệm vụ hướng dẫn Thích Tự, nhưng lại chỉ coi hắn như một bình hoa di động, chẳng chú ý dạy dỗ gì.
Thích Tự chỉ có thể tự thân vận động, chú tâm quan sát kĩ lưỡng hơn, bởi vì nhiều khi thắc mắc xong cũng không nghe ra đối phương giải thích cái gì.
Hắn vẫn cứ tưởng như thế là bình thường, cho đến khi kí hợp đồng với Số Phức rồi, thỉnh thoảng cũng thử hỏi đối phương một vài vấn đề tương tự qua Wechat thì mới nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-quyet-dau/148355/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.