Phía trên là từng dòng điện lưu mãnh liệt đánh sâu vào, khiến tóc tai nàng ta dựng đứng và bù xù y hệt một bà điên, các tia sét tím đen chui tọt và cứa sâu vào trong da thịt không khác gì thiên đao vạn quả. Chẳng mấy chốc mà máu tươi đã nhiễm hồng phân nửa hồ nước.
Mà phía dưới là vô cùng vô tận con độc trùng Ô Nha đồng loạt trồi lên tìm kiếm con mồi. Chúng nó ngửi được mùi máu tươi và năng lượng béo bổ, cho nên chen chúc nhau mà nhào vào cắn xé toàn thân của Mộ Linh Khê.
Mộ Linh Khê kêu gào thảm thiết, quẫy đạp lung tung hòng muốn tránh thoát tra tấn, thậm chí thuyên chuyển cả huyền lực. Nhưng tứ chi nàng ta bị trói chặt bởi xích sắt đặc biệt, chuyên dụng để chế ngự huyền giả.
Cho nên Mộ Linh Khê có vùng vẫy cỡ nào, cũng chỉ tốn công vô ích mà thôi.
Trơ mắt nhìn máu huyết của mình đang bị độc trùng gặm cắn, hơn nữa còn chịu đựng sự tra tấn khủng khiếp từ lôi đình. Mộ Linh Khê bất chợt ngẩng đầu nhìn lên trên, biểu tình vặn vẹo, cặp mắt đỏ ngầu hung tợn như ác quỷ, nàng ta gằn từng chữ một mà nói:
“Các ngươi… giết chết… ta đi!!!”
Mạc Túc phảng phất nghe câu chuyện gì buồn cười lắm, nàng khẽ bật cười ra tiếng, nói với ngữ điệu hài hước:
“Ngươi muốn chết một cách thống khoái!? Không được đâu nha, ta đã nói rồi, những gì mà ngươi đã từng làm với hài tử của ta, ta cũng muốn cho ngươi nếm thử cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-mau-than-long-phuong-nhi-nu/3501663/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.