Chương trước
Chương sau
Mộc Thương khó hiểu, nhìn Phượng Thiên Vũ, loại tình huống thế này, nàng sao không triệu hoán ra Siêu Thần Thú?

Vân Ế kinh ngạc, không nghĩ tới, nàng lại lợi hại đến như vậy!

Trên khuôn mặt lạnh ngàn năm của Vân Thương thoáng qua một tia rung động, nữ tử thật mạnh mẽ... !

Thời điểm khi mọi người đang cảm khái, một đoàn hỏa diễm đánh tới bọn họ.

U Minh Điệp trông thây, lập tức xây lên kết giới, ngăn cản hỏa diễm làm mọi người bị thương.

Trên không trung Phượng Thiên Vũ nhìn mọi người ở phía dưới, cái trán đổ từng giọt mồ hôi, tầng thứ hai, chỉ là mới bắtt đầu mà thôi ma thú đã cường đại như thế này rồi?

Song thủ kết ấn, từng đóa Hồng Liên xinh đẹp xuất hiện, quay chung quanh người Phượng Thiên Vũ, ánh lửa chiếu sáng một vòng màu đỏ, càng thêm chói mắt!

Hỏa Kỳ Lân nhìn qua, lập tức bay d-i-e-n d-a-n l-e q-u-y d-o-n ra khỏi Phượng Thiên Vũ, sức mạnh của Hồng Liên hắn biết rõ đấy!

Phượng Thiên Vũ đang sử dụng tầng thứ hai của phần thiên kỹ năng Diễm Quang, vì vậy Hồng Liên bây giờ không giống với Hồng Liên rất chân thật của tầng thứ tư, nó bây giờ như hư hư ảnh ảnh!

Điều này nàng rõ ràng hơn ai khác, Phần Thiên kỹ năng nàng chỉ có thể khống chế thuần thục ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai mà thôi, cho dù phát động sử dụng những tầng cao hơn thì nó sẽ hút sạch toàn bộ năng lượng của nàng!

Trông thấy Diễm Quang, Cửu Đầu Điểu bạo phát đựng đứng người lên, không ngừng tập trung công kích Phượng Thiên Vũ.

Phượng Thiên Vũ lạnh lùng mỉm cười, cánh tay giơ lên, Diễm Quang ngay ngắn bay về phía Cửu Đầu Điểu, sau đó từ không gian xuất ra Đoạn Hồn, một mũi tên linh lực lục sắc xuất hiện, mũi tên này chính là sự ngưng tụ của sinh mệnh chi linh, cho dù Cửu Đầu Điểu cật lực tránh khỏi những hỏa Hồng Liên thì có thế nào, bị mũi tên bắn trúng vào đầu, tuyệt vọng hí lên hai tiếng, hai mắt khép lại, rơi trên mặt đất!

Hỏa Kỳ Lân nhanh chóng bay xuống, dùng móng vuốt vỗ vỗ vào đầu Cửu Đầu Điểu, sau đó nói với Phượng Thiên Vũ đang đứng trên không trung: "Yên tâm, lần này chết thật rồi!"

Mọi người nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, chẳng qua là chưa kịp vui vẻ, bọn hắn liền ngây dại!

Ở phía trước bọn họ, ma thú đang ồ ạt chạy tới, sau d.i.e.n d.a.n l.e q.u.y d.o.n lưng vẫn còn rất nhiều, đủ loại, nào là Đế Vương, Linh Thú. . !

"Ma thú triều cường?" Vân Ế nghi ngờ hỏi.

Mộc Thương phản ứng nhanh nhẹ, kéo qua Mạc Sầu, sau đó hô lên: "Trốn nhanh!"

Thanh Loan rất nhanh lôi kéo Vân Thương ngồi lên lưng của U Minh Điệp.

Vân Ế kéo Thanh Ngư, không biết chạy đi đâu?

Phượng Thiên Vũ thì là ngồi trên lưng Hỏa Kỳ Lân, bay đi.

Có lẽ nếu là ma thú bình thường khi đánh hơi được cỗ hơi thở của bọn họ sẽ lập tức rời đi, nhưng vấn đề chính là bây giờ ma thú đang trong thời kì táo bạo, căn bản không có cảm ứng được bất cứ cỗ hơi thở nào!

Ma thú điên cuồng chạy qua, cây cối bên đường đều đồng loạt nằm xuống, chắc hẳn đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn ma thú triều cường đâu.

Phượng Thiên Vũ đứng ở trên đỉnh núi, dưới mặt nạ, sắc mặt bình tĩnh, rồi lại đáng sợ, Mộc Thương, Mạc Sầu, Vân Thương cùng Thanh Loan đều tại, duy chỉ có thiếu Vân Ế cùng Thanh Ngư, Vân Ế cũng tính là bằng hữu, Thanh Ngư là người thân của nàng, làm sao có thể để Thanh Ngư rơi vào tình huống nguy hiểm!

Vân Thương sắc mặt cũng không tốt, hắn còn chưa xác định được thân phận của nữ tử kia, bây giờ Vân Ế lại biến mất!

"Phượng cô nương, Vân Thương, đừng có gấp, Thanh Ngư cô nương có lẽ ở cùng một chỗ với Vân Ế, tin chắc rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, nói không chừng đã đi vào tầng thứ ba rồi!" Thanh Loan d:i:e:n d:a:n l:e q:u:y d:o:n nhớ tới lúc này người đứng gần Thanh Ngư nhất chính là Vân Ế, có Vân Ế bên cạnh, thực lực của Thanh Ngư cũng không thấp, hai người chắc sẽ không gặp vấn đề gì đâu!

Phượng Thiên Vũ không nói gì, quay người đi lại nơi lúc nãy, nàng nhất định phải tìm được Thanh Ngư!

Mạc Sầu cùng Mộc Thương, Hỏa Kỳ Lân tự nhiên sẽ đi theo, Vân Thương không nói thêm gì, cũng đi sau, Thanh Loan thấy Vân Thương đi cũng không có đi theo!

Nơi ma thú triều cường, một mảnh hỗn độn, vừa trở lại, Phượng Thiên Vũ cẩn thận điều tra!

Mấy người chia nhau ra tím, cũng không phát hiện được điều gì!

"A Vũ, hay chúng ta thử đi tìm ở tầng thứ ba xem sao?"

Mộc Mộc nhìn Phượng Thiên Vũ, cất tiếng nói, tầng thứ hai không có cái gì, rất có thể hai người đã đi tới tầng ba rồi!

"Được, đi tầng thứ ba."

Phượng Thiên Vũ nói xong, đi đến nơi bọn họ vừa tìm thấy một phiến đá, mở ra thông đạo, tiến vào tầng thứ ba!

. .

Tầng thứ ba một mảnh đất trên cao

Thanh Ngư dần dần tỉnh lại, vốn muốn đứng dậy, lại cảm thấy trên người rất nặng, mở mắt ra, Vân Ế đang nằm trên người nàng, hai mắt nhắm nghiền!

Thanh Ngư đột nhiên nhớ tới, thời điểm ma thú tiến đến, Vân Ế vốn định mang theo nàng chạy trốn, không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên nằm ở nơi này?

Đây là đâu?

Tiểu thư nếu không thấy nàng, sẽ rất lo lắng!

"Vân công tử, vân công tử, người không sao chứ?" Thanh Ngư lắc người đang nằm phía trên, không chú ý tới tay áo rơi xuống một nửa, một ấn ký trên cánh tay cũng lộ ra ngoài!

Vân Ế bị Thanh Ngư lắc lắc đến choáng váng, mở mắt ra: "Ngươi còn lắc nữa là ta có chuyện luôn đó?"

Thanh Ngư buông tay, ngại ngùng nói: "Xấu hổ, ngươi quá nặng đi!"

Vân Ế im lặng đứng lên, nhìn nhìn chung quanh, chết tiệt, bọn hắn lại đi tới nơi nào nữa đây, bon họ sao rồi?

"Thanh Ngư ngươi. . !"

Vân Ế giật mình nhìn Thanh Ngư, hắn vốn đang muốn hỏi nàng có bị thương ở đâu không, rồi lại nhìn thấy ấn ký trên cánh tay của Thanh Ngư.

Thanh Ngư hồn nhiên không biết: "Vân công tử, làm sao vậy?"

Vân Ế nắm cánh tay Thanh Ngư, cẩn thận nhìn ấn ký!

Là một chữ Vân, chung quanh chữ Vân là một vòng tròn, phía trên còn thêu lên những hoa văn đặc thù!

Không sai, trên cánh tay Thái Tử cũng có một cái, giống hệt ấn ký này, Thái Tử đã từng nói qua, đây là nương nương tự tay thêu đấy, chỉ có hắn và tiểu công chúa mới có!

"Thanh Ngư, cái ấn ký này là sao đây?"

Thanh Ngư mờ mịt, cúi đầu nhìn ấn ký trên cánh tay của mình, nhẹ nói: "Từ khi sinh ra đã có a!"

Khi nàng còn nhỏ, phu nhân còn nói qua cái ấn ký này rất đặc biệt!

Vân Ế kích động, đúng rồi đây là Thiên Hoàng Điện, Quốc Sư đã từng nói, người hắn muốn tìm sẽ tìm thấy ở Thiên Hoàng Điện, không nghĩ tới là thật sự đã tìm thấy, còn là Thanh Ngư!

"Thanh Ngư, đi, chúng ta đi tìm tiểu thư của ngươi!" Vân Ế nói xong, lôi kéo Thanh Ngư bước đi, nếu hắn không có đoán sai, nơi này đang là mùa xuân cũng chính là tầng thứ ba của Thiên Hoàng Điện, Thái Tử không thấy bọn họ nhất định sẽ đi tìm, phải nhanh chóng tìm ra bọn họ!

Thanh Ngư không biết hắn vì cái gì mà hắn lại cao hứng như vậy, nhưng khi nghe hắn nói muốn tìm tiểu thư, cũng không có hỏi thêm điều gì!

Mấy người Phượng Thiên Vũ đi lên tầng thứ ba, nhìn quang cảnh mình đang đứng như trong mùa xuân, cái trán mơ hồ rớt thêm vài đường hắc tuyến, thật sự là Xuân Hạ Thu Đông a!

"Vân Thương, nếu không chúng ta tách ra tìm bọn họ?" Thanh Loan đề nghị, nếu chia nhau ra tìm, xác xuất sẽ cao hơn.

"Không thể tách ra, nơi đây, còn nguy hiểm hơn cả tầng thứ hai!" Phượng Thiên Vũ nhìn về phía trước, tầng này chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, nhưng nơi nguy hiểm luôn đi kèm với đồ tốt, ví dụ như: dược liệu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.