Bước chân của cô và Mỹ Tiểu Yên vô cùng vội vã, chợt có giọng nói của ai đó phát ra làm hai người ngớ ngẩn khựng chân lại.
"Tôi nói không biết Lục Ngạn ăn cái rắm mà uống rượu kinh thật, từ nãy đến giờ đã uống hết bốn chai rượu thượng hạng của tôi, còn chưa kể đến bốn chai rượu đó đều có nồng độ cồn cực cao luôn ấy."
Tiếp theo đó là tiếng nói khác vang lên đáp lời người kia:
"Chắc do cậu ấy đang buồn nên mới như vậy, cậu thông cảm chút đi. Cậu cũng biết Lục Ngạn một cách khó chịu trong lòng liền nghĩ đến việc uống rượu mà, càng uống càng tỉnh chắc chỉ có mình cậu ấy mới như vậy."
"Chưa hết đâu, cậu ấy còn bao cả quán bar của tôi, nói nhạc ồn ào gì đó bảo tắt nhạc, đèn cũng phải thay đổi thành đèn trắng. Cậu nhìn xem quán bar của tôi giờ nó giống cái gì? Khác nào cái nhà hàng không?"
"Được rồi, đừng tức giận, để Lục Ngạn thấy nhất định cậu ấy phá nát chỗ này của cậu."
"Cậu ta dám..."
Nói đến đến đây Bạch Nhĩ Khang khựng miệng, suy đi nghĩ lại lời mà Tác Thổ Lai nói quả không sai. Người khác như thế nào thì hắn không rõ, nhưng Từ Lục Ngạn thì khác, dám nói dám làm, không dám cũng làm.
Hôm nay đột nhiên Từ Lục Ngạn đến tìm hắn chỉ nói bản thân đang buồn muốn uống rượu chẳng những vậy còn vung tiền bao trọn cả quán, thế nên lúc cô vào chẳng thấy một bóng người chính nguyên do đó. Bối Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644543/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.