Nãy giờ hai người vẫn ngồi ở đó, Tác Thổ Lai mặc kệ vai tê cứng hết cả lên vẫn không hề nhúc nhích chỉ vì muốn Mỹ Tiểu Yên có một giấc ngủ thật ngon. Khoảng khắc vẫn đang suy nghĩ đột nhiên Mỹ Tiểu Yên tỉnh dậy, chớp chớp mắt nhìn cậu: "Tác Thổ Lai, anh làm gì ở đây?"
Tuy là đã ngủ được một chút nhưng lời nói của Mỹ Tiểu Yên phát ra nghe có vẻ như vẫn còn say.
Tác Thổ Lai ba phần bất lực bảy phần cưng chiều vờ vịt nói: "Khi nãy thấy cô uống say sợ cô lên cơn háo sắc mà hại đời con người ta nên mới lấy hết dũng khí ở đây canh chừng."
Nghe thì có vẻ dũng cảm đó tuy nhiên vẫn khiến Mỹ Tiểu Yên khó hiểu liền châm chọc: "Anh sợ người ta bị tôi hại, vậy anh không nghĩ anh chính là kẻ thế thân hả?"
"Có gì phải sợ chứ, tôi đã chấp nhận canh chừng tức là biết bản thân sẽ rơi vào nguy hiểm bất kỳ lúc nào, sớm biết vậy nên tôi chuẩn bị tinh thần hết cả rồi."
Lời này chỉ là trong vô thức mới khiến Tác Thổ Lai nói đùa với cô nàng, không hề có ý là thật. Vậy mà không biết Mỹ Tiểu Yên nghe sao lại tưởng là thật, liền nắm tay của cậu đứng dậy đi về xe một cách loạng choạng: "Vậy thì đi."
"Đi đâu?"
Tác Thổ Lai nghiêng đầu nhướng mắt hỏi. Không rõ cô nàng muốn dắt mình đi đâu nữa.
Chẳng lẽ muốn bán mình đi làm trai bao?
Mỹ Tiểu Yên không lên tiếng trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644514/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.