Tác Thổ Lai về nhà liền dặn dò người đi nấu cháo cho cô, còn cậu thì gọi quản gia để nói chuyện. Mặc dù bà ấy lớn tuổi hơn cậu rất nhiều nhưng mà so về vai vế thì cậu lớn hơn, bà ấy kính cẩn cúi đầu: "Thiếu gia có điều gì căn dặn?"
Tác Thổ Lai lúc này gần như không thể giữ được nỗi giận dữ trong lòng, thể hiện rõ ra mắt: "Tiểu Yên bị ngộ độc thuốc trừ sâu. Tôi hỏi bà hôm nay là ai sử dụng chai thuốc đó?"
Quản gia nghe Mỹ Tiểu Yên bị ngộ độc liền hoảng loạn, tay run run nhớ đến Xuân Hỷ lúc sáng, bà ấy sớm nhận ra có điều bất thường rồi mà.
"Tôi... tôi không biết."
*Rầm...
Tác Thổ Lai bất bình tĩnh đập tay lên bàn khiến quản gia đang sợ cộng thêm giật mình.
"Bà là quản gia lại không biết người sử dụng chai thuốc đó sao? Hay là bà muốn nghỉ việc."
"Thiếu gia, xin cậu hãy bớt giận tôi sẽ đi xem lại."
"Không cần, gọi người làm vườn vào đây cho tôi."
Quản gia nghe theo, lát sau một người đàn ông chân tay có chút lấm lem do cả ngày quanh quẩn ở ngoài vườn,Tác Thổ Lai biết điều đó nên không trách: "Có phải chuyện giúp cây phun thuốc là do ông quản lý đúng không?"
"Đúng vậy thưa cậu chủ, nhưng mà kì lạ hôm nay lúc tôi định phun thuốc lại phát hiện chai thuốc biến mất." Người làm vườn kể rõ sự tình nếu không lại chuốc họa vào thân.
Tác Thổ Lai nghe xong khẳng định trong chuyện này nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644502/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.