Ước chừng hai mươi phút sau thì Ngọc Phước Hải và cô mới ăn xong bữa cơm này. Lúc đó con cháu của Ngọc Phước Hải đều đã đến, tất cả đầy đủ mặt không thiếu một ai. Chỉ cần nghe đến việc giao lại quyền thừa kế thì ai nấy đều ngạc nhiên kèm theo là phấn khích mong muốn người may mắn đó sẽ là mình. Từ rất lâu rồi cái gia tài của Ngọc Phước Hải chính là tâm điểm của mấy người con của ông, lần này ông đột nhiên thông báo vì muốn người đó là mình nên có người mua quà đến biếu ông, có thể nói ba người thì mua ba món quà đắt tiền như nhau, chưa kể những đứa cháu cũng không hề kém cạnh.
Ngọc Phước Hải ngồi chễm chệ trên ghế sô pha, ánh mắt không chút dao dộng nhìn vào mấy món quà đắt giá trên bàn kính của mình, đơn giản ông ấy không xem là gì cả. Nhưng việc này chỉ làm tăng thêm nỗi thất vọng trong ông mà thôi, chỉ vì tiền tài và quyền lực mà nịnh bợ đến vậy, cho dù món quà đó có nhiều tiền cách mấy ông cũng không muốn nhận.
"Ba à, ba đột nhiên gọi bọn con về đây cũng không biết mua gì nên đành mua đại mấy món quà biếu tặng ba. Mong ba sẽ thích."
Người con trai cả thay mặt những người còn lại lên tiếng nói với Ngọc Phước Hải. Nghe có vẻ như anh em nhà họ rất thân thiết với nhau nhưng căn bản chẳng một ai ưa ai cả, chỉ vì gia tài nên mới giả vờ như coi trọng nhau. Điều đó không thể qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644490/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.