Ngọc Phước Hải kéo tay Bối Lạc Lạc đầy dịu dàng thẳng thừng để cô ngồi bên cạnh của mình trước những ánh nhìn ngạc nhiên của mọi người. Từ trước đến giờ chưa có một ai được Ngọc Phước Hải cưng nựng đến vậy. Mấy đứa cháu của ông còn nghĩ cô là tình nhân của ông mình.
Không để mọi người chờ đợi lâu Ngọc Phước Hải nói luôn: "Giới thiệu với các con đây chính là con gái của Như Tâm."
"Cái gì?" Ngọc Từ Khôn cả kinh: "Con gái của Như Tâm và thằng kia đó sao? Hừ, thì ra đã có con lớn như thế rồi, ba à ba không thấy mất mặt khi để nó ngồi cạnh ba sao? Con cả đời cũng không thể quên ngày đó, chỉ vì một thằng đàn ông mà nó dám bỏ ba bỏ gia đình này."
"Đúng đó, con không có đứa em gái nào vong ơn bội nghĩa như nó cả."
"Cháu gái cũng không... vừa nhìn đã thấy giống ba của nó, chán ghét chết đi được." Vợ của Ngọc Từ Lâm bất giác xen miệng vào chê bai.
Cái vẻ mặt kênh kiệu kia vô ý lọt vào tầm mắt của cô, Bối Lạc Lạc rất không thích những ai có những lời lẽ phiếm nhã với ba mẹ của mình, chỉ cần động là cô liền chạm. Nghĩ đến đây, Bối Lạc Lạc cầm ly nước hất thẳng vào mặt của bà ta trước bao cái nhìn ngạc nhiên: "Đừng trách tôi, tôi chỉ là giúp bà tỉnh táo lại một chút để lựa lời mà nói cho dễ nghe."
"Con nhóc mất dạy này, mày đúng là không được dạy dỗ tốt nên mới hành xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644488/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.