Trong con hẻm tối tăm, cô gái cầm súng lục trên tay chĩa vào người đàn ông ngồi bệt dưới đất với gương mặt sợ hãi, ông ta không ngừng chắp tay van xin cô. Gương mặt Lương Mỹ Tâm lạnh như băng:
“Nếu biết có ngày hôm nay thì ngay từ đầu đừng nên làm mấy việc dơ bẩn đó.”
Lương Mỹ Tâm vừa dứt lời, khẩu súng trong tay khẽ động, âm thanh vang lên rất nhỏ cũng rất mạnh ngay trong con hẻm. Máu nóng lan đến chân cô. Lương Mỹ Tâm điềm tĩnh cất khẩu súng, vừa xoay người muốn rời đi thì tiếng bước chân của đám người kia trở nên gấp gáp.
“Bắt lấy cô ta, chính là ở trong con hẻm đó.”
Lương Mỹ Tâm biết bản thân đang gặp phải nguy hiểm, cô bị thương rồi, chính là vừa nãy xô xát với tên đàn ông kia mà bị thương khá nghiêm trọng. Nếu hiện tại không rời đi thì cô nguy to rồi.
“Chết tiệt!”
Lương Mỹ Tâm chửi thề một câu, vấn tóc cao lên rồi nhảy qua hàng rào thép gai gần đó, chọn một con đường khác.
“Đoàng…”
Tiếng súng đạn vang lên sau lưng, Lương Mỹ Tâm nghiêng đầu vừa hay tránh được một kiếp.
“Chính là cô ta, mau bắt lấy.”
Đằng sau cũng phải mấy chục tên chứ không ít, Lương Mỹ Tâm cũng không có thời gian quay đầu xem xét tình hình mà cắm đầu chạy về phía trước. Mỗi động tác lại khiến vết thương đau nhức đến độ mặt mày tái nhợt đi.
Con hẻm đen tối lúc này chìm vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng thở khẽ không dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644468/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.