Bối Lạc Lạc đi xuống khỏi sân thượng, không hề nghĩ tới tại nơi này sẽ gặp gỡ người mà bản thân không muốn gặp nhất. Từ Lục Ngạn đứng ở dưới cầu thang như đang đợi sẵn. Gấp gáp quá nên quên mất, hộp đêm này cũng là địa bàn của anh. Động thổ trên đầu thái tuế, cô lại gây rối ở chính địa bàn của anh, cái này thì hình như có hơi phiền phức rồi.
Từ Lục Ngạn nhìn cô, ánh mắt vẫn chất chứa rất nhiều cảm xúc mà Bối Lạc Lạc không tài nào hiểu được.
“Hôm nay có nhiệm vụ gì sao?”
Bối Lạc Lạc không muốn ở chỗ này giằng co cùng anh. Không phải cô tuyệt tình, chia tay rồi liền không nhìn mặt, Bối Lạc Lạc chỉ là không muốn chuốc thêm việc vào thân. Dẫu sao anh hiện giờ cũng là người có phối hôn rồi, cô không muốn lại tạo ra tin đồn gì đó. Đối với anh hay đối với cô đều không có lợi.
Nhưng Từ Lục Ngạn hết lần này đến lần khác chủ ý tiếp cận cô, cũng không hiểu là đang có suy tính gì. Bối Lạc Lạc không đoán được suy nghĩ của anh, cũng không thể cứ thế hùa theo anh.
Phớt lờ, xem như người lạ có thể sẽ có chút tổn thương nhưng cảm giác đó rồi cũng sẽ mau chóng qua đi, vẫn tốt hơn là phát sinh ra những lời đồn đại không hay.
“Không phiền Từ thiếu quan tâm, chỉ là chuyện riêng của tôi mà thôi.”
Từ Lục Ngạn không chịu nổi cái cảm giác này. Rõ ràng là từng thân thiết đến mức không thứ gì ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644405/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.