“Tác Thổ Lai, mấy hôm này cậu ở bên Mỹ Tiểu Yên giúp tôi thăm dò một chút tình hình của Lạc Lạc, có chuyện lập tức báo tôi biết.”
Bạch Nhĩ Khang nhíu mày, nhắc nhở Từ Lục Ngạn: “Lục Ngạn, tôi tốt bụng nhắc nhở cậu một câu. Tuy Ngọc Gia bây giờ rối như tơ vò, nhưng Ngọc lão gia tử không phải người dễ chọc vào. Cậu muốn động tay vào nội sự Ngọc Gia, có phải quá mạo hiểm không?”
Mấy lời của Bạch Nhĩ Khang nói, Từ Lục Ngạn biết cả. Nhưng mà anh không thể ngồi yên được nữa. Chỉ vì ngồi yên không làm gì mà anh đã vuột mất cô. Lần này không thể tiếp tục như vậy nữa. Cuộc chiến tranh đoạt này nguy hiểm thế nào Từ Lục Ngạn là người hiểu rõ nhất.
Bởi vì càng hiểu mới càng sợ hãi. Anh sợ, sơ suất một chút thôi là đi vạn dặm, không thể quay đầu.
Hiện tại quyền thừa kế còn chưa xác nhận nên những người kia chưa thực sự ra tay. Một khi công bố quyền thừa kế của Bối Lạc Lạc, cũng chính là nguy hại tới lợi ích của bọn họ thì làm gì có chuyện bọn họ ở yên chờ chết.
Con người chú trọng lợi ích, bọn họ sẽ vì lợi ích không tiếc hy sinh đi bất cứ ai. Từ Lục Ngạn chỉ sợ Bối Lạc Lạc trở thành vật hy sinh oan uổng trong cuộc tranh đoạt này.
“Tôi không lo được nhiều như vây. Cậu nghĩ Ngọc lão gia tử không đoán ra được quan hệ của tôi và cô ấy trong quá khứ sao? Ông ấy biết, vì vậy cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644390/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.