Từ Lục Ngạn siết chặt nắm tay.
“Truyền lệnh xuống dưới, dốc hết mọi tài nguyên nhân lực của tôi, nhất định phải tìm cho ra tung tích của Lạc Lạc.”
Bách Nhĩ Khang chỉ đành thở dài mà làm theo. Bản thân cậu ta cũng biết cho dù có dốc hết toàn lực thì kết quả vẫn là như vậy, nhưng Từ Lục Ngạn đương nhiên không dễ tiếp nhận. Trừ phi đem một kết quả xác thực nhất bày ra trước mặt, bằng không anh sẽ dốc hết mọi thứ tìm cô cho đến khi sức cùng lực kiệt mới thôi.
Ba ngày sau đó trôi qua, phía bên Ngọc Gia cũng như ngồi trên đống lửa. Ngọc Phước Hải mỗi ngày đều vận dụng hết mọi khả năng, không chỉ nhờ vả cảnh sát mà còn âm thầm dùng nhân lực bên trong Hắc đạo tìm kiếm Bối Lạc Lạc.
Phía bên Từ Lục Ngạn cũng toả người đi khắp nơi tìm kiếm.
Lại nói thêm, Nam Gia cũng chen chân chung vào cái mớ hỗn loạn này, âm thầm đưa người đi điều tra thực hư khắp nơi.
Thành phố lúc này thật sự rối như tơ vò, ai nấy đều loạn cào cào lên cả.
Sau hơn một tuần dốc hết tâm sức vẫn không có kết quả, cuối cùng bên phía cảnh sát chỉ đành kết luận Bối Lạc Lạc đã chết trong vụ tai nạn đó. Ngọc Gia cũng chỉ đành chấp nhận sự thật đau thương này mà dừng tìm kiếm. Chỉ có Ngọc Phước Hải vẫn không thể chịu được cú sốc, sau khi nhận tin từ cảnh sát thì lên cơn nhồi máu cơ tim phải nhập viện gấp. Ngọc Gia như rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644388/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.