Tô Vãn trợn tròn mắt và làm lơ hắn đi.
"Xe anh đậu chỗ nào vậy?" Và cách đó chính là cô lách sang đề tài khác, "Tần Thư đâu?"
"Anh bảo A Thư về trước rồi." Hắn nói, "Trăng đêm nay rất sáng, chúng ta có thể đi dạo về nhà."
Em gái anh đó!
Cô mắng thầm một câu, cực kỳ muốn chửi thề.
Nơi này cách biệt thự của hắn rất xa, bọn họ từ nơi này mà đi bộ về phải gần 2 tiếng đồng hồ.
Đây chắc chắn là không phải cố ý nhở?
"Anh tự mình đi đi." Cô xua tay cự tuyệt, "Tôi lạnh không đi nổi, tôi đi trước đây."
Cô đẩy hắn ra, đưa tay muốn chặn một chiếc taxi bên lề đường để đi thẳng về nhà.
Nhưng hành động của anh Diệp lại nhanh hơn.
Hôm nay hắn mặc một chiếc áo khoác cỡ lớn và rộng thùng thình, nghe Tô Vãn bảo lạnh liền trực tiếp cởi áo khoác ra và quấn vào người cô.
"Như vầy không lạnh nữa ha?" Diệp Dục Sâm kề bên tai cô vừa cười vừa hỏi.
Tô Vãn có chút cứng người, thân hình như khúc gỗ không nhúc nhích.
Người phía sau ôm lấy cô, cho dù có cách mấy tầng quần áo nhưng cô vẫn cảm nhận được nhiệt độ từ cơ thể phía sau truyền tới, vô cùng ấm áp, nó cho người ta cảm giác thực sự an tâm.
"Đi thôi, về nhà."
Sau khi hắn dùng áo khoác bao cô thành cái bánh chưng, không cho Tô Vãn phản kháng đã vội bế cô lên đi về một phía.
Chiếc Maybach
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138622/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.