Diệp Dục Sâm không lên tiếng, rồi mở tivi lên xem phim.
Trong lòng mà nói thì hắn đối với phim thần thượng ngôn tình mà con gái thích không có hứng thú, nhưng ngoại lệ do Tô Vãn đóng.
Vẫn là bộ phim lần trước.
Cốt truyện đã phát triển đến điểm khá cao trào, công chúa do Tô Vãn thủ vai ngoài ý muốn bắt gặp cảnh tùy nữ với phò mã của mình ở bên nhau, nàng giận dữ hung hăng cho đối phương một cú tát rồi quyết đoán từ hôn, tình nguyện đi hòa thân nơi khác cũng không muốn tái hôn với hắn.
Diệp Dục Sâm nhìn chằm chằm vào màn hình đối diện tới xuất thần, vẻ mặt thoáng qua tia mất mát.
Tên đáng ghét này từ trước đến nay không để lộ rõ biểu cảm trên mặt, hiếm khi mới để lộ như thế, ngay cả lão quản gia chăm sóc theo dõi hắn trưởng thành cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh hắn vì một cô gái mà thần hồn điên đảo.
Giống một đứa trẻ bị vứt bỏ, vừa đáng thương vừa bất lực.
"Thiếu gia... ngài không cần quá lo lắng, Tô tiểu thư rất có thể đang giận dỗi, cự nự một chút với ngài, không chừng hai ngày sau bình tĩnh lại sẽ ổn cả."
Diệp Dục Sâm xoa đầu, không hé răng.
Chuyến bay của Tô Vãn là vào 7 giờ sáng hôm sau, Diệp Dục Sâm hơn 6 giờ đã tỉnh hẳn.
Nói đúng ra là suốt một đêm hắn chưa hề chợp mắt.
Hắn nhìn điện thoại trên đầu giường một hồi lâu, cuối cùng vẫn duỗi tay cầm lấy, song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138604/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.