Tần Thư đứng bên cạnh, ngập ngừng hỏi: "Có cần tìm người mang Tô tiểu thư về không?"
"Theo ý cô ấy đi." Diệp Dục Sâm hừ lạnh lùng, "Muốn ở khách sạn thì cho cô ấy ở lại đó đi, xem xem cổ trụ được mấy ngày."
Tần Thư im lặng, không nói gì.
Anh ta cảm thấy chuyện nào dù có như thế nào đi nữa thì anh vẫn cảm thấy Tô Vãn sẽ cúi đầu trước thiếu gia.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi tới được đoàn làm phim, Tô Vãn liền tìm người mượn đồ sạc điện thoại.
Thật ra tối hôm qua không phải cô cố tình không tiếp máy mà do lúc rời đi quá vội vàng quên mang theo đồ sạc.
Thành ra không nhận được cuộc gọi nào sau đó nên cô cứ việc ngủ, không làm gì hết.
Sau khi khởi động được máy lên, nhìn màn hình hiển thị mười mấy cuộc gọi nhỡ, đại đa số là từ biệt thự của Diệp Dục Sâm, có lẽ do Diệp Dục Sâm kêu Tần Thư gọi cho cô, mấy cuộc còn lại đến từ người đại diện của cô - Giang Vân.
Thật ra người đại diện cũng đã giải thích vì sao lại gọi cho cô, mấu chốt là nằm ở người nào đó, rồi cô ấy lại hỏi cô có nên báo cáo hành tung hôm qua cho người đó hay không.
Nhưng là do bọn họ vẫn đang cãi nhau...
Cô do dự một hồi lâu rồi vẫn quyết định gọi về biệt thự.
Người tiếp điện thoại là Tần Thư: "Tô tiểu thư?"
Tô Vãn giải thích lý do hôm không tiếp máy được là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138542/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.