Diệp Dục Sâm lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, hai bàn tay của hắn đặc bên hông dùng lực nắm lại thành quyền.
Tô Vãn thoáng nhìn qua những đường vân nổi trên mu bàn tay kia, cô nghĩ liệu hắn có thể là đang muốn đánh cô hay không, nghĩ đến đó khí thế trong người cô tuột xuống tức khắc, sau đó lặng lẽ đứng sang một bên không lên tiếng.
"Cút."
Hắn lạnh lùng ném ra một từ rồi quay lưng lại với cô.
Tô Vãn nhất thời không hiểu rõ ý hắn muốn nói là đuổi cô đi ra khỏi phòng của hắn thôi hay là trực tiếp dọn ra khỏi nơi này luôn và không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn nữa.
Nhưng hiện giờ cô không dám nhiều lời nên liền thuận tay nắm lấy chiếc túi xách rồi bỏ chạy.
Hai người đang trong tình trạng dầu soi lửa bỏng lại bị Cố Dĩ Trạch chăm thêm dầu vào lửa chỉ vì anh ta chạy đến điện ảnh Giai Nhạc, nơi mà Tô Vãn đang làm việc và đưa ra giá cao với ông chủ của cô yêu cầu đồi lại người.
Ý của Cố đại thiếu gia đây chính là muốn Gia Nhạc đem Tô Vãn sang chỗ anh thì ông ta muốn đưa ra cái giá nào cũng được.
Trong lòng giám đốc điều hành điện ảnh Giai Nhạc quả thật rất khổ tâm.
Mặc dù điều kiện này quả thực không tồi, nhưng vấn đề ở chỗ là chuyện này không do tự ông làm chủ được.
Cô Tô Vãn chính là người của đại tổng tài bọn họ, người ta thậm chí còn nghe được rằng Diệp Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138541/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.