"Mọi người nghỉ ngơi một lát, lần tiếp theo cố gắng qua, Dương Tuyết Tuyết cô qua đây, tôi cho cô nói thêm một đoạn thoại hấp dẫn này."
Đạo diễn lên tiếng, đám người ai nấy đều đi về chỗ nghỉ ngơi của riêng mình, nên làm cái gì thì làm cái đó.
"Nếu như cô hận tôi cướp đi Dĩ Trạch, cố ý muốn để tôi xấu mặt, chúc mừng cô, cô thắng rồi."
Dương Tuyết Tuyết cầm kịch bản đi qua bên người Tô Vãn, cố ý hạ giọng nói thầm với cô một câu, "Cứ chờ xem đi, tôi sẽ không lại để cô được như ý."
Tô Vãn cười lạnh đứng thẳng mà nhún vai, hoàn toàn không để ý uy hiếp lời của cô ta.
"Cảnh quay vừa rồi cô biểu hiện không tệ, là Dương Tuyết Tuyết thiếu thực lực, không cần để ý tới cô ta."
Người trung niên diễn vai Hoàng đế kia đối với Tô Vãn thì ấn tượng cũng không tệ lắm, tranh thủ thời gian giải lao, tới nói chuyện cùng với cô.
Người này tên là Từ Lai, chắc khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, đi diễn cũng được mười mấy năm, cũng do ít nổi danh nên ít xuất hiện trên các kênh truyền hình, nhưng vẫn xem như có kinh nghiệm và thực lực của một lão làng.
"Cảm ơn."
Tô Vãn khách khí cười cười, đối với tiền bối coi như có lễ phép.
Từ Lai hình ngư rất quan tâm cô, hỏi han mọi thứ rất ân cần, còn lôi kéo cô đến diễn cho chỗ khác.
"Thế nhưng phim này của chúng ta còn chưa kết thúc."
Cô muốn cự tuyệt, đối phương lại không cho cô cơ hội phản đối, một mực nắm chắc tay của cô: "Nói thật, với vóc người xinh đẹp như vậy, kỹ thuật diễn lại tốt như vậy, sao phải làm vai phụ, một mực để loại người như Dương Tuyết Tuyết ức hiếp sao?"
Tô Vãn nhíu mày lại, còn chưa kịp đáp lời, liền nghe đối phương nói tiếp: "Không bằng lát nữa buổi quay kết thúc, cô đến quán rượu của tôi đi, tôi giới thiệu cho cô mấy người đạo diễn, ý Tô tiểu thư thế nào?"
Tô Vãn nhìn hắn, khóe môi cong lên một tia cười lạnh.
Sau một khắc, cô rút tay ra khỏi móng vuốt của hắn: "Không cần, đối với cuộc sống bây giờ tôi rất hài lòng, cũng không có ý nghĩ lấy muốn thay đổi."
Không chờ đối phương nói thêm gì, cô trực tiếp quay người rời đi, Từ Lai nhìn theo bóng lưng của cô, trong mắt loé lên tia hứng thú.
Nhưng hắn không biết rằng ở phía sau lưng hắn Tần Thư đang nhìn lạnh lùng, vẻ mặt cô động lại, thể hiện một chút sắc bén.
Vào buổi trưa giờ nghỉ giải lao, vị họ Từ kia lại đến tìm Tô Vãn nói cơm do đoàn làm phim chuẩn bị không ngon, hắn kêu trợ lý của mình gọi cơm khác rồi muốn cô đi ăn cùng.
"Không cần, cảm ơn."
Tô Vãn lại từ chối như trước nhưng tên kia không muốn buông tha, lần này không đợi cô nổi nóng thì Tần Thư đã đi lên phía trước cản tên đàn ông đó lại: "Tiên sinh, vui lòng tự trọng."
Người đàn ông ngẩng đầu, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Tần Thư một lượt: "À, thì ra cô thích loại mặt trắng trẻo này, dường như tôi chưa từng thấy anh trước đó, không phải là người trong giới của chúng tôi?"
Tô Vãn không muốn dây dưa cùng loại người này, thẳng thừng nắm lấy cánh tay của Tần Thư và kéo anh ấy làm lá chắn: "Như ông đã thấy, anh ấy chính là bạn trai của tôi." Hắn nhướng cao mày nhưng mà không có tiếp tục ám lấy cô, trước lúc rời đi còn mỉa mai cô một câu: "Cô bé, thích không thể làm thành cơm, chú nói cho cô biết loại tiểu bạch kiểm này không có tiền đồ đâu."
Tô Vãn im lặng, nhưng lông mày đã nhíu chặt thành hình một ngọn núi.
Buổi chiều xuống, có chuyện xảy ra trong đoàn làm phim.
Sau giờ nghỉ ngơi vị hoàng đế bệ hạ trở lại làm việc thì mặt mũi của hắn đã bầm dập một cách nghi vấn giống như bị ai đó đánh tả tơi.
Phó đạo diễn dò hỏi chuyện gì xảy ra, tên kia lại hướng sang phía Tô Vãn nhìn qua, miệng thì nói chính mình không cẩn thận nên ngã, còn lại thì hắn không đề cập thêm quá trình gì.
Tô Vãn chú ý tới cái liết mắt của hắn sang phía này, bỗng nhớ tới Tần Thư giữa trưa có đi ra ngoài gọi điện thoại, cô nghĩ các gì đó tức khắc quay đầu về phía sau, nhướng mày: "Là anh làm?"
Tần quản gia vẫn duy trì nét cười: "Là ý của thiếu gia."
Tô Vãn: "..."
Bây giờ cô lại khẳng định cái tên Diệp Dục Sâm có khả năng thật sự là một tay xã hội đen, nhìn thủ đoạn xử lý quá đúng cách của một tên cướp.
Nhưng mà cũng không chối bỏ được, dùng loại thủ đoạn này thực sự hiệu quả nha, ít nhất sau này, tên đàn ông kia không bao giờ đến quấy rối cô nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]