Tô Vãn không thích ứng được với sự cưng chiều của hắn, liền lùi lại: "Được rồi, tất cả tôi đều biết, anh như này, sao anh quản chuyện còn lắm lời hơn ba tôi ."
Gân xanh nổi trên trán Diệp Dục Sâm đầy hung hăng, hắn hừ lạnh một tiếng: "Dám nói tôi lắm lời, cô là người đầu tiên."
Tô Vãn: "..."
Anh thật ra rất lắm lời đấy, còn thích lo chuyện bao đồng!
Đương nhiên, lời này cô không có can đảm nói ra khỏi miệng.
Sáng sớm hôm sau, cô liền theo chỉ đạo của đoàn làm phim xuất phát đi xem căn cứ chế tác, Tần Thư vẫn như cũ tận tụy theo sát cô. Tô Vãn có chút đau đầu: "Tần quản gia, anh như này thật khiến tôi khó xử."
"Cái này là thiếu gia phân phó." Tần Thư cười đến ôn nhuận như ngọc, "Tiểu thư khi trò chuyện có thể nói tôi là trợ lý, sẽ không ai phát hiện gì đâu."
Tô Vãn càng không biết nói gì.
Nàng chẳng phải nữ chính, còn muốn có trợ lí a?
Nhưng phản đối vô hiệu, cô chỉ là tức thời im lặng.
Dương Tuyết Tuyết không lâu sau cũng đến cạnh chỗ cô.
"Tô tiểu thư, lại gặp nhau rồi." Cô gái kia đứng ngăn trước mặt cô, "Tôi nghe nói cô và Dĩ Trạch đã chia tay, là thật sao?"
"Có phải thật hay không không quan trọng, quan trọng là, Dương tiểu thư nghe được tin chúng tôi chia tay, giống như đang rất vui, có phải cảm thấy bản thân chịu đựng một thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng được xuất đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138512/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.