"Anh rốt cuộc muốn như thế nào?"
Cô xiết chặt tay thành quyền giữ hai bên.
Diệp Dục Sâm tựa hồ không nhìn ra được cô đang phẫn nộ, hắn bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn nữa nói: "Hoặc là dẫn người theo hoặc cùng anh đến công ty, tùy em chọn."
Tô Vãn: "..."
Cô rất muốn tát một cái đem hắn đánh bay ra ngoài hệ Ngân Hà.
"Được thôi, tôi mang theo Tần quản gia, còn đám bảo vệ không cần đi theo, nếu không người ta còn tưởng rằng tôi đi đánh đấm."
Diệp đại thiếu không nói gì.
Tô Vãn nhìn hắn, một lúc sau mới lại gần: "Có phần thưởng nào cho việc ngoan ngoãn không?"
Diệp Dục Sâm: "..."
Hắn liếc nhìn đôi tay trắng nõn đang duỗi tới trước mặt mình, không nói gì, trực tiếp lấy thẻ đen của chính mình nhét vào lòng bàn tay cô.
Tô Vãn cảm giác tay mình run lên một chút.
"Anh có sợ tôi sẽ đi mua một chiếc máy bay khiến anh phá sản không?"
"Em có thể thử, có thể khiến tôi đến phá sản xem như có tí bản lĩnh." Hắn không kiêng dè mà cười nhạo: "Khi cần tiền, em có thể rút từ bên trong, tùy em dùng nhiều hay ít nhưng không được phép làm giao dịch kiểu này với người khác, nếu không tôi đánh gãy chân em."
Cô từ chối cùng anh đề cập tới vấn đề này.
"Như tôi đã nói từ trước, đây chắc không phải tiền đen không rõ lai lịch của anh?" Tô Vãn ghét bỏ cầm tấm thẻ trên tay lật qua lật lại xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138499/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.