Tô Vãn vô tình trở thành bóng đèn, xoay người muốn lui đi ra ngoài nhưng Giang Uyển Hinh cũng đồng thời ngẩng đầu lên thấy cô: "Vị tiểu thư này nhìn hơi lạ mặt, Dục Sâm, cô ấy là ai thế?"
Tô Vãn dừng bước.
Lời nói ra của Giang Uyển Hinh tuy ôn nhu nhưng trong ánh mắt đã hiện rõ địch ý, cổ hỏi một câu uyển chuyển mà thật tế thì đang muốn chất vấn cô tại vì sao xuất hiện trong nhà người đàn ông của cô ta.
Diệp Dục Sâm buông quyển tạp chí trong tay ra quay qua nhìn Tô Vãn.
Hắn không nói gì chỉ nhìn chăm chăm vào cô với vẻ mặt khó đoán.
Tô Vãn không thể nào nhìn thấu tâm tư của hắn và cô cũng rất thức thời giả người tốt không làm phiền tối cho hắn.
"Diệp tổng, thư kí Chu có chút việc nhờ tôi đem đồ ngài muốn đưa tới đây." Cô nở một nụ cười khá khéo léo, "Tôi thấy ngài đang vội nên đem đồ giao cho quản gia rồi, hiện tại có cần tôi đi lấy cho ngài không? Nếu không còn việc gì khác, tôi không quấy rầy nữa."
Diệp Dục Sâm vẫn không lên tiếng, con ngươi đen thâm thúy xoay chuyển ảm đạm dần, cái nhìn tối tăm khó dò.
Bên này, Giang Uyển Hinh đã thở phào nhẹ nhõm, thu hồi tầm mắt rồi lôi kéo hắn các kiểu làm nũng, năn nỉ ỉ ôi cầu hắn cho cô ta ở lại đây.
Tô Vãn ra khỏi phòng khách, suy tính muốn đi trốn, vừa đi qua hoa viên của biệt thự đã đụng mặt ngay Tần Thư quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138495/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.