"Thực tế thì thiếu gia thích dạng người giống như tiểu thư đây." Tài xế nói, "Tôi theo thiếu gia đã bốn, năm năm rồi, cũng chưa bao giờ thấy ngài ấy đối tốt với người phụ nữ nào như vậy."
"Cắt..."
Tô Vãn tức giận, buông tay khoát trên vai hắn ra trực tiếp kéo cửa xe leo lên ngồi.
Cô dùng hành động thiết thực để tỏ thái độ khinh bỉ.
Người lái xe cũng tỏ vẻ bất lực.
Tuy nhiên đều mà bọn họ không hề biết là một màn này bị mẹ con Tô Như Nguyệt đang đi ra cửa Tô gia đã nhìn thấy hết.
Lâm Mỹ Lan lấy điện thoại chụp lại cảnh đó rồi lưu lại.
"Tôi biết ngay làm gì tiểu tiện nhân đang êm đang lành lại đồi cùng Cố Dĩ Trạch hủy hôn, hoá ra là ở bên ngoài có người."
Lâm Mỹ Lan cười lạnh lùng, "Nhìn hắn cũng không phải cái dạng giàu có gì, còn không bằng một ông giữ xe, không biết cái đầu thối kia nghĩ cái gì, vì một người như thế này mà từ bỏ Cố Dĩ Trạch."
"Mẹ mau đem ảnh chụp này gửi cho anh Dĩ Trạch đi để anh ấy thấy rõ bộ mặt của con tiện nhân Tô Vãn." Tô Như Nguyệt có chút gấp gáp không chờ nổi.
"Không vội."
Lâm Mỹ Lan nói rồi giơ di động của mình hướng biển số xe BMW chụp lại, biểu cảm trên khuôn mặt bà ta vô cùng châm chọc, "Giữ lại một chút vật sau này đưa cho dì Cố của con sẽ tốt hơn."
Bên kia, Từ Thụy đang nói chuyện điện thoại với Tần Thư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138494/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.