Mọi chuyện kia đều là tên bát đản Diệp Dục Sâm hành sự sai.
Trêu chọc cái gì không nói, cứ một hai trêu chọc những thứ cho bỏ mạng, kết quả hại cô bị liên lụy thay, kém xíu nữa cái mạng nhỏ này mất toi rồi.
Tô Vãn thật sự rất muốn biết buổi tối ngày hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô hiểu rõ Tần Thư khẳng định sẽ không nói ra sự thật, cho nên kiên nhẫn tới lúc sau khi lên xe chỉ còn thấy mình cùng tài xế thì cô bắt đầu nói bóng nói gió moi tin tức.
"Tôi nói nè, thiếu gia nhà mấy anh là loại người như thế nào? Tổng tài tập đoàn thì tốt rồi nhưng vì sao bị sát thủ theo dõi?"
Cô hỏi một câu chỉ thấy tài xế cười mỉm: "Tôi chỉ là một người lái xe, đối với chuyện của thiếu gia biết rất ít, Tô tiểu thư nếu có chỗ khó hiểu có thể hỏi Tần quản gia."
Tô Vãn trầm mặt, thức thời ngậm miệng luôn.
Nếu Tần Thư chịu nói cho cô thì cô có cần tìm họ nói bóng gió hỏi thăm à.
Thủ hạ của Diệp Dục Sâm cứ giống kiểu quân doanh huấn luyện kĩ rồi, miệng so với sắt còn cứng hơn, mặc kệ bọn họ có biết chuyện gì chỉ cần chủ không cho đề cập tới, bọn họ khẳng định một chữ cũng đều không nhiều lời.
Cô rất tức giận kêu tài xế đưa thẳng về nhà mình.
Tô gia.
Tô Vãn tiến vào cửa, ngay tức khắc cảm nhận được một luồng áp suất lan tới làm cho người ta thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138490/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.