Editor: Alissa.
Khi Tô Vãn đi xuống lầu, Diệp Dục Sâm đã cầm chiếc áo khoác đi ra ngoài.
"Anh đi đâu vậy?" Cô đuổi theo xuống cầu thang, yếu ớt hỏi một câu.
"Công ty." Diệp Dục Sâm quay đầu lại nhìn cô, "Muốn đi cùng tôi sao?"
"Đừng trêu tôi, tôi đi công ty làm gì chứ?"
Tô Vãn không nói nên lời, ngay lập tức trấn tỉnh tinh thần rồi bước tới chỗ hắn, dịu dàng hiền thục mà giúp hắn chỉnh lại cà vạt.
Diệp Dục Sâm hiếp mắt, nhìn hành động của cô.
Bỗng chốc, hắn nắm lấy tay nàng, môi mỏng gợi lên một vòng cung tà ác: "Làm thế nào lại ngoan ngoãn thế?"
"Đó không phải là anh muốn thế sao?" Tô Vãn ngước mắt lên nhìn hắn bằng một đôi mắt long lanh, mang theo sự chờ mong, "Tôi nghĩ anh sẽ thích nó."
Khi cô ấy nói xong câu nói lập tức cúi đầu hoang mang mà lại có chút hờn dỗi.
Diệp Dục Sâm khiêu khích nhìn cô: "Nói, yêu cầu là gì!"
Tô Vãn mím chặt môi: "Chuyện là...thật ra thì tôi muốn anh dọn dẹp một người."
"Ai?"
"Chính là tên họ Từ đêm qua, tôi cảm thấy hắn bị Tô Như Nguyệt sai khiến, bất quá tôi lại chẳng có chứng cứ, không biết nên đối phó với bọn họ như thế nào."
Cô cúi thấp đầu và khuôn mặt trông có vẻ lo lắng: "Nghe nói qua tên họ Từ đó là một người có thù ắc sẽ trả. Tối qua hắn bị nhục nhã như vậy khẳng định sau này sẽ không cam tâm bỏ qua chuyện này, Diệp Tổng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138473/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.