“Chị, lấy chìa khóa xe đây!” Điện thoại vừa kết nối, giọng nói oang oang như thổ phỉ của Diệp Kiếm đã truyền từ đầu kia vào tai Diệp Vũ.
“Làm gì?”
“Nghỉ đông rồi, tụi em phải về nhà.”
“Thì liên quan gì đến chị?” Chà, sao mình không để ý thời gian lại sắp hết một năm nữa rồi. Quả nhiên là sắp đến Tết Âm Lịch, cuộc sống của cô đúng là mơ hồ quá.
“Chị, chị ruột ơi, vé tàu xe Tết khó mua lắm. Chị nỡ lòng nào nhìn tụi em chen chúc như nêm cối trên chuyến tàu xe Tết này à?”
“Không được chở người lạ lung tung. Có khi xuất phát điểm là tốt, nhưng lúc xảy ra chuyện sẽ thành làm ơn mắc oán, hiểu không?”
“Hiểu, quá hiểu luôn! Chị, chị yên tâm, được chị giáo d.ụ.c từ nhỏ đến lớn, giác ngộ của em trai chuẩn khỏi nói rồi, chị cứ yên tâm.”
“Vậy thì qua đây lái xe đi.”
“Chị, chuẩn bị tiền xăng nha.”
“Đánh cho bây giờ.”
“Có đ.á.n.h cũng phải chuẩn bị tiền.” Diệp Kiếm chơi bài cùn.
“Được rồi, đón cả Dao Dao qua đây luôn đi, tối nay ở lại đây một đêm, mai hẵng lên cao tốc.” Diệp Vũ lười đôi co với em trai, nói thẳng kết luận.
“Ha ha, đại viện ơi, ta tới đây!”
“Đánh cậu thật đấy.”
“Em chịu đòn nên em mới tới nè.” Diệp Kiếm vô cùng đắc ý.
Diệp Vũ cười cúp điện thoại, xuống lầu thưa với ông nội Tiêu.
“Ông ngoại, em trai con được nghỉ đông, bọn nó muốn lái xe của con về nhà. Con bảo chúng nó ở lại đây một đêm, mai hẵng lên đường.”
“Được chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797034/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.