Sảnh tiệc cưới được trang trí khá phổ biến, lấy tông chủ đạo là sự vui mừng và náo nhiệt.
Không thấy bố mẹ hai bên của cô dâu chú rể, vị trung tá nhà ta có chút khó hiểu: “Bố mẹ họ không đến à?”
“Họ tổ chức ở đây một lần, sau đó còn phải về quê nhà hai bên làm thêm hai lần nữa. Hai bên ông bà ngại đi lại vất vả nên không đến, dù sao cũng gặp mặt cả rồi. Tiệc ở thành phố X này cứ để cho người trẻ tự quậy với nhau.”
“Như vậy cũng tốt.”
“Nhưng mà rườm rà quá. Kết hôn một lần, đãi tiệc ba nơi.” Đây không phải là hành xác sao? Bảo sao mọi người cứ than là "kết hôn không nổi". Đã kết hôn thì đâu chỉ có mỗi một bữa tiệc là xong, còn tiền nhà, tiền xe, tiền con cái, tiền dưỡng lão, cả đống chuyện phải lo. Diệp Vũ thật sự không thích kiểu phô trương rắc rối này, nhưng bạn thân cô thích là được. Dù sao thì người gánh vác đống trách nhiệm sau này cũng là nó. Khổ trước sướng sau hay sướng trước khổ sau là tùy mỗi người lựa chọn.
“Vợ không thích rườm rà à?” Tiêu Triệt hỏi dò rất cẩn thận.
“Rườm rà cái khỉ! Đời em đã đủ vật vã rồi, hơi sức đâu mà 'vật vã' vớ vẩn nữa.”
“Đây cũng đâu phải vớ vẩn, kết hôn là chuyện trọng đại cả đời mà.”
“Vớ vẩn! Mấy người cưới lần hai, lần ba, lần bốn, cả đời có bao nhiêu 'chuyện trọng đại', anh xem, đúng là rắc rối.”
Đồng chí trung tá bị vợ làm cho nghẹn họng. Phục thật!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797031/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.