Một tháng lặng lẽ trôi qua.
Diệp Vũ ăn ngon ngủ kỹ, hoàn toàn quên mất mình còn có một người bạn trai. Bởi vì trong suốt một tháng này, đừng nói là thư, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có. Nói thật, để nhớ ra được chuyện này, đúng là phải có tâm lắm.
Đáng tiếc, cô nàng Diệp Vũ này vốn vô tâm vô phổi, chạy bản thảo đến trời đất tối sầm, cày game đến quên ngày quên tháng, hơi đâu mà để ý đến "bạn trai" là ai.
Xoay xoay bả vai, liếc nhìn di động, cô lại tập trung tinh thần tiếp tục viết lách.
Sau đó, điện thoại lại đột nhiên vang lên không báo trước, dọa cô giật nảy mình.
“Alô.”
“Anh đây, Tiêu Triệt.”
“Bạn trai 'u linh' à? Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây hay sao mà lại nghĩ đến chuyện gọi điện cho em thế?” Cô trêu chọc.
“Có chuyện này, muốn hỏi ý kiến em một chút.”
“Nói đi, em nghe đây.”
“Anh muốn nộp báo cáo kết hôn.”
“Ồ.”
“Em đồng ý không?”
“Quân Hôn à, nghĩ lại thấy cũng hơi sợ.”
“Sao vậy?” Tiêu Triệt không khỏi có chút lo lắng.
“Quân Hôn bảo vệ quân nhân. Lỡ muốn ly hôn thì cũng phải do anh quyết, đúng không?”
“…”
“Đùa thôi, dọa sợ rồi à?”
“Em nói xem?”
“Em thì không phản đối, nhưng mà... anh có chắc là mình thật sự hiểu rõ về em không?” Diệp Vũ hiếm khi nghiêm túc.
“Chẳng lẽ em còn che giấu điều gì à?”
“Em có nói với anh chưa nhỉ, thật ra em lôi thôi lắm. Cái 'tổ' nhỏ em đang ở cũng không khác gì chuồng heo, rất mất mỹ quan.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4796995/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.