Chụp tấm ảnh chân dung kết hôn dường như không phí thời gian, sau đó lấygiấy chứng nhận kết hôn càng đơn giản hơn. Đến hôm nay Diệp Vũ mới biết, thì ra quân nhân kết hôn cũng có thể ưu tiên!
Chờ tất cả đều kết thúc, Diệp Vũ không dám tin nhìn tờ giấy trong tay mình, cảm thán không thôi nói, “Em sẽ không đần độn u mê đến nỗi tự bán mìnhchứ? Quá không chân thật.”
“Đi thôi bà xã, cho em cảm giác chân thật.”
“Đồng chí giải phóng quân, chú ý hình tượng.”
“Muốn đi đâu?”
“Trong sáng như em anh nghĩ sẽ đi đâu?” Diệp Vũ đặc biệt vô tội nháy mắt.
“Đúng, trong sáng, bà xã đương nhiên là trong sáng rồi.”
“Tốt lắm, đã lấy giấy chứng nhận kết hôn, em bắt xe lửa về.” Diệp Vũ kéo hành lý đeo lên lưng lần nữa.
“Hả?” Tiêu Triệt có chút mơ hồ, rất nhanh hồi phục, “Không phải chứ bà xã, giờ còn phải đi?”
“Vốn chính là tới đây lấy giấy chứng nhận, nhiệm vụ coi như đã hoàn thành,anh là quân nhân dĩ nhiên còn vội, trước hết cứ như vậy thôi.” Diệp Vũđặc biệt bình thản nói.
“Nào có như vậy.”
“Như thế nào?” Diệp Vũ trừng mắt qua.
“Không thế nào, lời bà xã nói luôn luôn đúng.”
“Đi thôi, đưa em đến trạm xe lửa.”
Tiêu Triệt không tránh khỏi buồn bã liếc bà xã một cái.
Trong cảm xúc ai oán của đồng chí thiếu tá, tâm tình Diệp Vũ vô cùng vui vẻngồi lên xe lửa về nhà, đá văng người thân của giải phóng quân lành lạnh đứng trên đài.
Choáng nha, để cho bà chị này lừa gạt!
Tiêu Triệt quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/34423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.