4.
Đại phu tới kiểm tra, nói ta rất khỏe mạnh. Vậy là trong trà không có độc.
Thật mông lung.
Đã vậy thì ta cũng không cần lo nghĩ nhiều, ngày lại ngày trôi qua, Ân Cửu Hà cũng không tìm đến ta.
Cuộc sống trở lại quỹ đạo ban đầu, giống như giao dịch kia chưa từng tồn tại.
Ta cũng không vội, bình tĩnh tính toán, đợi tới ngày mùng năm tháng tư.
Ai ngờ mới tới ngày rằm, ta lên miếu cầu phúc lại bị ám sát.
Kẻ cầm đầu cả người mặc đồ đen, dáng người thướt tha yểu điệu, cái roi ngựa kia nhìn qua ta đã nhận ra —— Hà Doanh.
Dưới chân thiên tử mà nàng ta dám to gan như vậy?
Hộ vệ ta mang theo không đấu lại được những người đã từng lăn lộn trên chiến trường kia, rất nhanh đã bị đánh bại.
Vì biết mục tiêu của nàng ta chính là ta, ta không muốn Hồng Tụ và Thiêm Hương gặp chuyện không may nên đã kêu các nàng cưỡi ngựa tìm cứu viện, còn bản thân ta chạy vào trong rừng, lợi dụng địa hình để kéo dài thời gian.
Nếu chạy được về trong miếu là tốt nhất.
Nhưng ta vẫn không thể chạy thoát được, Hà Doanh rất nhanh đuổi kịp ta, quật thẳng roi ngựa vào chân ta, khiến ta ngã nhào ra đất.
Ngay sau đó, ta bị bao vây.
Nàng ngang nhiên tháo khăn che mặt, mỉm cười nói với ta: "Tiểu thương nữ, lại gặp nhau rồi, ngươi nói xem, ta nên giết ngươi, hay là nên bán ngươi vào lầu xanh?"
Nàng vừa nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-cuu/3320199/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.