Vào cuối tuần, Công viên Nước.
Công viên Nước ở ngoại thành, lái xe đến đó phải mất bốn, năm giờ, nhưng nhà họ Tô trực tiếp bay đến đó bằng máy bay trực thăng, chỉ mất chưa đến một giờ.
Đây là khung cảnh rừng tự nhiên, địa điểm cắm trại được chọn ở bãi cỏ gần hồ, khi ngước mắt lên có thể thấy hồ nước tự nhiên trong xanh như ngọc bích.
"Oa~ đẹp quá!" Tô Bảo kêu lên.
Tiểu Ngũ đứng trên vai bé, cũng hét lên theo: "Oa, ngon quá!"
Ông cụ Tô, Tô Nhất Trần và những người khác không thể nhịn được cười.
Bà Tô nhìn quanh, thấy tám người con trai đều ở đó, kẻ kéo lều, kẻ xách nước, trong lòng không khỏi ấm áp vui vẻ.
Bà không khỏi thở dài, nếu không phải Tô Bảo trở về, Tô gia có lẽ vĩnh viễn không thể đoàn tụ như vậy.
Bà cụ ngồi trên xe lăn, cười nhìn Tô Bảo.
Cục sữa nhỏ chạy theo con bướm, con vẹt cũng theo sau bé, nó chạy với đôi chân xòe ra, kêu lạch cạch.
Ban đầu Hạnh Hân không muốn chạy theo, nhưng dần dần cũng cảm thấy vui vẻ hơn khi đuổi theo, bãi cỏ tràn ngập tiếng cười của hai cô gái nhỏ.
Đột nhiên Tô Bảo chạy tới, trên tay cầm một bông cỏ ba lá nhỏ màu tím.
"Bà ngoại, tặng cho bà nè! Đây là hoa ước nguyện!"
Tô Tử Chiến và Tô Tử Du - hai cậu bé vẫn chưa gần gũi với Tô Bảo, Hạnh Hân lắm, còn Tô Tử Hi khoanh chân nằm trên đệm hơi, cười khẩy, "Trẻ con."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-ba-tuoi-ruoi-duoc-tam-nguoi-cau-chieu-chuong/2550706/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.