Tô lão phu nhân dứt khoát nói: "Tô Bảo, chúng ta trở về đi."
Tô Bảo vừa nghe nói có ‘tiểu quỷ’, căn bản là không sợ chút nào.
Quỷ tốt nha, sư phụ thích ma quỷ nhất.
Thấy Kỷ Trường trôi về phía trước, Tô Bảo chạy theo nói: "Bà ngoại, ngoan, ở chỗ này chờ Tô Bảo!"
Tô lão phu nhân vừa nhìn, cái này còn được sao?
“Tô Bảo!” Bà vừa lo lắng đuổi theo, vừa vội lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Dịch Thần.
Sau khi vượt qua ranh giới của khu rừng, lập tức có cảm giác như trời sắp tối vậy.
Tô lão phu nhân vừa rồi còn nhìn thấy Tô Bảo ở phía trước, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng của bé đâu..
Trong rừng cây trống rỗng chỉ có một mình bà, một con chim lạ không biết tên bay qua kêu lên một tiếng, Tô lão phu nhân sợ tới mức sắp khóc.
"Tiểu Bảo! Tiểu Bảo!"
Bà Tô hét lên.
Đột nhiên bụi cây gần đó kêu lên lạch cạch, bà khẩn trương nhìn lại, chỉ thấy Tô Bảo cõng một ‘tiểu quỷ’ đi ra.
Tiểu quỷ kia cả người bê bết máu, hai bàn tay rũ xuống đen thui.
Quần áo vẫn còn ướt, tóc lòa xòa che cả mặt.
Tô Bảo thật sự cõng hắn trên lưng cũng không tốn sức lắm, cho nên Tô lão phu nhân nhìn thấy chính là 'Tiểu quỷ' nhẹ nhàng đặt ở trên lưng Tô Bảo...
Đầu óc bà Tô nghĩ ngay đến từ 'ma nhập'.
“Tô Bảo…” Tô lão phu nhân che ngực, thanh âm run run.
Tô Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-ba-tuoi-ruoi-duoc-tam-nguoi-cau-chieu-chuong/2550694/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.